Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013



Chapter 96: War of Aura



Ở một nơi khác dưới lòng đất, Tropius, Glaceon, Flareon và Vaporeon đang đứng trước mặt Đại tá Cloud. Cũng giống như Mewt, khi vừa mới bị Alakazam dùng Teleport đưa đến nơi này, Glaceon, Flareon và Vaporeon đều có chút nháo nhác khi không nhìn thấy những người đồng đội kia đâu. Riêng chỉ có Tropius là vẫn điềm tĩnh và nhanh chóng suy luận về những việc vừa xảy ra. Ông ta hiểu ra rằng 12 người của hai nhóm Alliance và Eeveelutions đã bị chia ra làm ba nhóm nhỏ để chiến đấu với ba Đại tá của GARMP. Hẳn là ba tên Đại tá này rất tự tin nên mới quyết định chỉ dựa vào sức của mình để ngăn chặn những kẻ xâm nhập. Cũng phải, so với tất cả những thành viên còn lại của GARMP thì Đại tướng Brain và năm vị Đại tá là những người có thực lực vượt trội hơn hẳn. Họ có cơ sở để tự tin với hành động của mình.

Thậm chí, với Đại tá Cloud thì thái độ của hắn đã vượt qua cả “tự tin” để trở thành “ngạo mạn”:

- Ồ, trong số những đối thủ của ta không có con Houndoom đó à? Ta lấy làm tiếc đấy... Ta nghe nói một mình nó đã đánh bại cả Đại tá Boulder lẫn hàng chục người của chi nhánh Johto thì phải? Từ hồi có tin đồn đó cả tổ chức GARMP cùng nhao nhao lên vì nó. Bản thân ta cũng đang muốn kiểm chứng xem sức mạnh của nó có thật như lời đồn đại hay không đây...

Sau đó, Cloud lấy ra hai quả Poke Ball rồi ném lên không trung. Một con Torkoal và một con Weezing đồng loạt hiện ra, đứng bên cạnh con Skarmory và con Alakazam của hắn.

- Ngoại trừ con Houndoom đó ra thì bất cứ kẻ nào khác cũng đều chẳng có gì đáng ngại! Có khi ta nên kết thúc sớm trận đấu này thôi, đi xem trận đánh giữa con Houndoom đó với Aureola hoặc Darkrai chắc còn có chút thú vị...

Thái độ không coi ai ra gì của Cloud khiến cho Flareon và Vaporeon có chút nóng gáy:

- Tên này nghĩ mình là ai vậy? Chắc lần trước đấu ở Sky Pillar hắn chưa được dạy cho một bài học nên còn chưa biết người biết ta!

- Hắn chỉ tung ra bốn Pokemon của hắn để đấu với bốn người chúng ta, hắn tưởng chúng ta cũng chỉ ngang ngửa với mấy con Pokemon tầm thường của hắn chắc?!

Tropius liền quay lại nói với hai người kia:

- Không cần phải tỏ ra khó chịu như vậy, hắn không nghe được tiếng nói của các cậu đâu. Cũng đừng nên coi thường kẻ địch... Tốt nhất là hãy chiến thắng một trận thuyết phục để chứng minh cho hắn thấy thực lực của chúng ta.

Còn Glaceon thì vẫn im lặng. Từ nãy đến giờ nghe Cloud ba lần bảy lượt nhắc đến tên Houndoom, Glaceon tự nhiên cứ cảm thấy có chút lo lắng trong lòng. Không hiểu liệu không có cô bé ở bên cạnh để nhắc nhở thì Houndoom có biết tự bảo trọng hay không...

Lúc này, Đại tá Cloud đã bắt đầu tấn công. Dưới mệnh lệnh của Cloud, hai con Torkoal và Weezing đang đồng loạt thổi ra những đám khói sẫm màu và bao quanh lấy căn phòng. Chẳng mấy chốc nhóm của Tropius đã chẳng còn nhìn thấy Cloud cùng các Pokemon của hắn đâu. Biết chắc chắn rằng những đám khói này chẳng phải thứ gì tốt đẹp, Tropius liền quạt mạnh những chiếc cánh của mình để tạo ra một luồng gió dữ dội, nhằm thổi tan đám khói kia đi. Nhưng lạ thay, trước cơn cuồng phong của Tropius mà những đám khói kia vẫn cứ... trơ trơ! Chúng vẫn cứ lừng lững lan đến chỗ Tropius và những người khác như thể chúng là những khối gì đó nặng trịch chứ không phải là khói!

- Đám khói này có gì đó không bình thường! Hình như... chúng được Alakazam điều khiển?! – Flareon lùi lại cảnh giác

Không chỉ Flareon mà cả những người khác cũng dần dần lùi về đằng sau để tránh tiếp xúc với làn khói quái gở này. Nhưng lùi mãi thì rồi cũng đến lúc họ bị dồn đến chân tường, mà những đám khói kia thì cứ như những cánh tay ma quái vươn dài đến chỗ họ một cách rất nhanh chóng. Chẳng mấy chốc, nhóm bốn người của Tropius đã bị bao vây trong làn khói.

Ngay khi nhóm của Tropius bị làn khói ấy chạm vào da thịt, họ liền lập tức cảm thấy bỏng rát ở những nơi tiếp xúc! Sự hòa trộn giữa khói độc Weezing và khói của Torkoal dường như đã tạo ra một loại khói mới nào đó có tính sát thương cực kì nguy hiểm! Loại khói này được điều khiển bởi sức mạnh ý nghĩ của Alakazam thì càng trở nên lợi hại bởi nó sẽ không thể bị đẩy bạt đi một cách dễ dàng. Chiến thuật này của Đại tá Cloud khá là lợi hại, và đây cũng chính là nguyên do tại sao hắn lại được đặt cho một mật danh như vậy.

Cũng may mắn thay cho nhóm của Tropius, Vaporeon đã kịp thời nhanh trí tạo ra một lớp màng nước để bao bọc quanh cả bốn người, tạm thời ngăn cản không để đám khói tiếp xúc với cơ thể. Vaporeon nói:

- Mọi người hãy đi sát với tôi, tôi sẽ điều khiển để màn nước này tiến lên phía trước! Chúng ta phải tìm cách áp sát đối phương mới được!

Nhưng ngay khi Vaporeon dứt lời thì cậu ta chợt có cảm giác một thứ gì đó cực kì sắc bén đang lao đến... “BỐP!” – màng nước của Vaporeon liền bị vỡ ra như một quả bong bóng, và nếu như Tropius không kịp thời dùng cánh gạt Vaporeon ra thì cậu ta cũng đã bị chém trúng! Thứ đã phá vỡ màng nước của Vaporeon chỉ hiện ra trong thoáng chốc rồi lại vụt biến mất vào trong đám khói mù mịt. Flareon gầm gừ:

- Là Skarmory! Hắn có thể tự do chuyển động giữa đám khói này sao?!

- Với cơ thể bằng thép của Skarmory thì điều này cũng dễ hiểu... – Tropius cẩn thận cúi thấp đầu xuống để cảnh giác

Mọi chuyện lại bắt đầu trở nên khó khăn... Với Skarmory thoắt ẩn thoắt hiện trong đám khói như thế này thì màng nước của Vaporeon xem như không thể dùng được. Mà không có màng nước thì nhóm của Tropius không có cách gì tránh được đám khói độc nữa!

..........



Tại một căn phòng khác nữa, Lucario, Houndoom, Tomp và Espeon cũng đang sắp sửa phải đối mặt với kẻ địch của mình: Đại tá Aureola.

Khác với Cloud và Darkrai, Aureola hầu như hoàn toàn xa lạ với hai nhóm Alliance và Eeveelutions. Chỉ có Lucario là đã từng gặp mặt mụ ta trước đây, nhưng ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy mụ, Lucario đã cảm thấy dường như mụ có vẻ gì đó... khang khác. Về ngoại hình, Aureola trông có vẻ trẻ trung hơn, và mái tóc hình như có chút vàng hơn so với lần đầu Lucario nhìn thấy mụ. Nhưng cảm giác khác lạ mà Lucario cảm thấy không chỉ đơn giản là ngoại hình...

Về phần Aureola, mụ ta dường như đã biết rõ về những con Pokemon đang đứng trước mặt mình:

- Thật hân hạnh làm sao khi đối thủ của ta toàn là những kẻ có cân lượng... Con Espeon cưng của cựu Đại tá Element, dù ngươi vốn không nằm trong đội quân Eeveelutions nhưng tài năng của ngươi sớm đã trở nên nổi tiếng. Con Shiny Marshtomp từng một thời là vật thí nghiệm của GARMP, ta có thể nói rằng Kyurem của ta đang rất phấn khích khi nhìn thấy Water Heart của ngươi đã trở lại với hình dáng chiếc khiên đấy, dù ta không hiểu là ngươi đã làm thế nào... Và đặc biệt là con Houndoom kia, kẻ đã một mình đánh bại cả chi nhánh Johto...

Lucario liền nói chen vào, bằng ngôn ngữ thần giao cách cảm mà con người có thể hiểu được:

- Còn ta thì sao, chắc là mụ vẫn còn nhớ chứ?...

- Đương nhiên là ta nhớ... – Aureola gật đầu - ...Ta vẫn đang thấy hơi tiếc rằng, nếu lúc đó ta mà biết trước ngươi đang giữ Fighting Heart thì đáng lẽ ta đã ra tay bắt luôn cả hai anh em ngươi về một thể...

- Nếu mụ vẫn còn nhớ, thì chắc là mụ đã sẵn sàng nhận CÁI NÀY rồi chứ!?

Nghe nhắc đến em trai mình, Lucario phẫn nộ tạo ra một quả Aura Sphere chỉ trong vòng có nửa giây rồi tung về phía Aureola. Nhưng lạ thay, Aureola lại... thản nhiên đưa bàn tay lên đỡ lấy nó!

Từ lòng bàn tay của Aureola tỏa ra một thứ ánh sáng màu trắng mờ ảo, và chính thứ ánh sáng đó đã chặn đứng quả cầu Aura Sphere và Lucario ném ra! Cả nhóm của Lucario đều giật mình ngạc nhiên khi thấy một con người có thể đỡ lại một đòn tấn công của Pokemon. Phải chăng mụ Aureola này có phép thuật!? Hay đó là...!?

- Aura! – Lucario nói – Mụ là người có thể kiểm soát được Aura!?

- Đúng vậy đấy... – Aureola mỉm cười – Kiểm soát Aura đâu phải là thứ mà chỉ có Pokemon mới biết sử dụng, phải không nào?... À, mà ngươi có cảm thấy luồng Aura ta đang sử dụng có gì đó quen thuộc không?...

Lucario chợt cảm thấy tim mình như bị lỡ mất một nhịp... Lucario có thể cảm nhận được... luồng Aura màu trắng kia chính là Aura của Riolu, em trai anh ta!!!

- Ta hiểu rồi... – Lucario nghiến răng - ...Mụ bắt cóc em trai ta về chính là để lợi dụng nguồn Aura khổng lồ của nó!

Trước cơn tức giận của Lucario, Aureola nhún vai cười lớn đầy vẻ khiêu khích:

- Aura... đó quả là một món quà quý giá của tự nhiên! Nó là sự sống, là sinh lực, là sức mạnh! Khả năng kiểm soát Aura của ta đã đạt đến mức thượng thừa, và nhờ vậy ta có thể hấp thụ Aura của sinh vật khác để bổ sung cho mình. Ngươi có cảm thấy ta trẻ ra so với lần chúng ta gặp nhau đầu tiên không? Đó chính là nhờ Aura đấy!... Nhìn ngoại hình của ta, ngươi có thể nói ta bao nhiêu tuổi không? Ừm, bản thân ta cũng chẳng quan tâm đến vấn đề tuổi tác nữa nên cũng chẳng nhớ rõ, nhưng ta chắc chắn nó cũng không dưới năm mươi đâu!

Aureola, người phụ nữ trông chỉ tầm tuổi như Đại tá Cloud, thực ra đã ngoài năm mươi?! Espeon, Tomp và Houndoom đều cảm thấy kinh ngạc, còn Lucario thì cảm thấy như có lửa đốt... Để có thể trông trẻ ra nhiều đến thế, không hiểu mụ ta đã phải hấp thụ không biết bao nhiêu Aura rồi?!

- Phải nói rằng em trai ngươi đúng là một liều thuốc trường sinh đối với ta! – Aureola đánh đúng vào tâm trạng của Lucario - ...Nguồn Aura bẩm sinh của nó thật dồi dào, mà không chỉ vậy, nó còn liên tục tự sản sinh nữa! Tuy con nhỏ nhưng ý chí của nó lại rất mạnh mẽ. Chính những ý chí và cảm xúc quyết liệt ấy khiến cho Aura của nó không bao giờ vơi cạn, và điều đó thì lại càng có lợi cho ta!

Nghe giọng điệu của Aureola khi nói về cái cách mụ ta lợi dụng Riolu khiến cho Lucario chỉ muốn chực xông lên và vả một cái thật mạnh vào miệng của mụ. Ngay cả Houndoom, Tomp và Espeon ở bên cạnh cũng phải thấy khó chịu. Houndoom gầm lên, bất chấp việc Aureola có thể hiểu được tiếng nói của Pokemon hay không:

- Thôi mụ khỏi cần ba hoa nữa đi! Muốn đấu thì đấu cho nhanh nào!

- Không cần phải gấp gáp như vậy, cứ để tên Lucario đó hăng máu thêm một chút, trận đấu sẽ càng thú vị hơn... – Aureola nở một nụ cười khinh khỉnh

Thoạt đầu Houndoom cảm thấy hơi ngạc nhiên vì mụ ta hiểu được lời nói của mình, nhưng nó cũng liền nhớ ra rằng mụ ta biết đọc Aura, và có lẽ nhờ thế nên mụ có thể hiểu được ý của Houndoom dù mụ ta không biết ngôn ngữ của Pokemon.

Aureola tung ra thêm ba con Pokemon nữa, đó là một con Crustle, một con Togekiss và một con Mienshao. Con Crustle thì Lucario đã từng gặp qua một lần, có lẽ đây là con Pokemon cưng của Aureola. Còn hai con Pokemon kia, theo như Lucario biết, thì cũng đều có khả năng điều khiển Aura. Không biết chừng trước khi có Riolu, nguồn Aura mà mụ ta hấp thụ là lấy từ những con Pokemon này mà ra...

Bằng khứu giác của mình, Houndoom có thể thấy qua rằng những con Pokemon này đều là những kẻ mạnh, nhưng cũng không đến nỗi đáng e ngại. Chỉ có con rồng băng mà Aureola đang cưỡi lên là Houndoom còn cảm thấy phải dè chừng. Con rồng có tên Kyurem ấy... sức mạnh của nó cũng phải tầm cỡ như Mewtwo hay Ho-oh, chỉ là chưa thể hiện ra ngoài mà thôi! Dựa vào ngoại hình và sức mạnh của con rồng này, và cái cách mà Aureola đề cập đến chiếc khiên của Tomp, thì Houndoom bắt đầu cảm thấy nghi ngờ... Có khi nào... đây chính là con quái vật băng giá đã được đề cập đến trong câu truyện cổ tích về chàng hoàng tử và ba báu vật của Thượng đế?!

“Nếu như vậy thì thanh kiếm mà mụ ta đang cầm cũng chính là chiếc Steel Heart...!” – Houndoom nhanh chóng ráp nối giữa những sự kiện trong câu truyện cổ tích, những lời Mewtwo nói, và sự thật trước mắt – “Nếu vậy thì hôm nay nhất định phải lấy được thanh kiếm đó, kẻo dù chúng ta có cứu được Giratina ra thì cũng bằng không!”

Trong lúc đó, Aureola vẫn chưa bắt đầu trận đấu. Mụ ta vẫn còn đang mân mê trên tay một quả Poke Ball nữa bằng một cách đầy bí hiểm, như thể đang đùa giỡn với sự căng thẳng của nhóm Lucario. Cuối cùng, mụ ta cũng cất tiếng:

- Ta vốn chỉ định đem bốn Pokemon của ta để đấu với bốn người các ngươi. Nhưng nghĩ lại, chẳng mấy khi gặp được toàn khách quý thế này, thôi thì hãy để ta tiếp đón các ngươi “đặc biệt” thêm một chút...

Rồi mụ tung quả Poke Ball đang cầm trên tay ra. Sau một tiếng “póc”, con Pokemon xuất hiện từ trong quả Poke Ball chính là...

...một con Riolu!

Và quan trọng hơn, Lucario có thể cảm nhận được Aura của em trai mình từ con Riolu ấy...!

- Gặp lại em mình rồi đấy, ngươi đã thỏa mãn chưa? – Aureola nở một nụ cười thâm độc – Có điều giờ thì nó đã hoàn toàn nghe lệnh của ta, và nó chính là đối thủ của ngươi đấy!

Im lặng...

Lucario đứng chết trân nhìn vào con Riolu đang đứng trước mặt mình. Đây thực sự là em trai của Lucario đấy sao? Nhưng sao ánh mắt của nó lại nhìn thẳng vào anh trai mình một cách thù địch như vậy?! Trông nó không có vẻ gì là một cậu bé được gặp lại anh trai mình cả, mà trông giống như một tên sát thủ khát máu hơn... Chẳng lẽ điều mà Aureola nói là thật?! Chẳng lẽ... hai anh em thực sự phải đứng ở hai đầu chiến tuyến trong trận đấu này hay sao?!

Houndoom, Tomp và Espeon đều cảm thấy ái ngại và khó xử thay cho Lucario. Đặc biệt là Espeon, người cũng có một cô em gái. Espeon đến bên Lucario và nói nhẹ nhàng:

- Lucario, tôi hiểu tình thế của cậu. Nếu cậu không muốn...

- Tôi không sao...

Tuy Lucario cũng đáp lại Espeon một cách nhẹ nhàng, nhưng nếu có thể nhìn được vào mắt của Lucario lúc này thì Espeon sẽ thấy ánh mắt ấy đang nhìn về phía Riolu, trông giống như một ngọn núi lửa đang kìm nén khỏi sự phun trào vậy. Lúc này, Lucario đang trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.

- Mụ thật là hèn hạ! – Houndoom quát

Nhưng Aureola không hề bận tâm, mụ ra lệnh:

- Riolu, Focus Blast!

Riolu không hề ngần ngại, nó đưa hai tay ra trước mặt và tạo ra một quả cầu màu trắng. Nhưng...

ẦM!!!

Chỉ bằng một cái phẩy tay, Lucario đã phóng ra một quả Aura Sphere và làm nổ tung quả cầu màu trắng trước mặt Riolu. Riolu bị đẩy ngã về phía đằng sau, nhưng còn chưa kịp ngồi dậy thì Lucario đã áp sát ngay trước mặt! Nhanh thoăn thoắt, Lucario dùng một tay bẻ quặt tay của Riolu về phía sau lưng, tay kia tóm lấy gáy của Riolu và... đập mạnh xuống đất! Mặt của Riolu bị đập xuống mặt đất đánh “cốp” một tiếng nghe thật rợn tóc gáy.

- Anh Lucario, đừng! – Ngay cả Houndoom cũng phải giật mình e sợ điều mà Lucario sắp làm

Nhưng Lucario không hề dừng lại hay chần chừ. Bàn tay túm lấy gáy của Riolu mà ghì xuống đang dần dần phát sáng...

“RẦM!!!” – Lucario đã tung thẳng một đòn Aura Sphere vào gáy của Riolu!!!


Chapter 97: Colonel Dungeon


Cái cảnh Lucario ghì cổ em trai mình xuống và tung một đòn chí mạng vào gáy của nó khiến cho không ai dám tin vào mắt của mình nữa. Chẳng phải đây chính là đứa em trai mà Lucario luôn yêu quý hay sao? Không lẽ chỉ vì Riolu có thể đã bị tẩy não và đứng về phe của Aureola, mà anh ta lại sẵn sàng nhẫn tâm đến thế ư? Hay là Lucario chỉ buộc lòng phải làm vậy chứ thực ra trong thâm tâm anh ta đang thực sự đau xót?

Nhưng không, nhìn khuôn mặt của Lucario lúc này chỉ thấy hằn sâu sự tức giận, cứ như thể dưới tay anh ta là một kẻ tử thù chứ không phải một đứa em trai vậy...

Hay là... đúng như thế thật?...

Ngay sau khi Riolu bị trúng đòn của Lucario, con Crustle ở gần đó liền tung về phía Lucario một liên hoàn những tảng đá to xù xì. Lúc bấy giờ Lucario mới buộc phải bỏ Riolu ra, vừa nhảy lùi dần về phía sau, vừa lấy tay đấm vỡ những tảng đá. Sau khi đã đẩy lùi được Lucario, Aureola mới bắt đầu lên tiếng, hai mắt hơi nheo lại:

- Ngươi làm ta ngạc nhiên đấy...

Lucario gằn giọng đáp lại:

- Mụ tưởng có thể đùa giỡn với ta được sao?! Nên nhớ ta đã luôn ở bên Riolu từ lúc nó còn bé xíu, dù có nhét nó lẫn vào giữa hàng trăm Pokemon ta vẫn có thể nhận ra Aura của nó. Đừng nghĩ rằng chỉ cần truyền cho con Pokemon của mụ một ít Aura là có thể đánh lừa được ta!

“Đánh lừa” ư? Như vậy tức là sao?

Câu trả lời cũng đang dần dần hiện ra... Con Riolu kia sau khi bị trúng đòn của Lucario thì bắt đầu hiện nguyên hình. Hình ảnh của nó bỗng dưng nhòa dần đi, màu sắc của nó cũng có sự thay đổi... để rồi cuối cùng, hiện ra trước mắt mọi người là một con Zoroark!

- Hóa ra Riolu là... giả à?! – Houndoom hơi tẽn tò vì cậu ta đã không chú ý phát hiện ra điều này sớm hơn.

Kì thực đây chỉ là một đòn tâm lý của Aureola. Mụ đã để Zoroark sử dụng khả năng tạo ảo ảnh của mình để biến thành Riolu, nhằm mục đích gây khó dễ cho Lucario. Để ngụy trang một cách hoàn hảo hơn, trong lúc Aureola mân mê quả Poke Ball có chứa Zoroark trong tay, mụ đã truyền vào cho nó Aura của Riolu. Nhưng không may cho mụ, Lucario vẫn có thể nhận ra được điều đó. Vả lại, thực ra chuyện Aureola tung Riolu ra chiến đấu cũng là chuyện hơi vô lý, bởi hẳn là bà ta sẽ không muốn nguồn Aura quý báu của mình bị hao tổn.

- Giỏi lắm... xem như keo này ngươi thắng... – Aureola vuốt tóc - ...Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu mà ngươi đã làm trọng thương một con Pokemon của ta. Xem ra ta thật sự phải thận trọng với các ngươi rồi...

Ngay sau đó, Aureola liền ra hiệu lệnh cho các Pokemon của mụ xông lên tấn công. Bốn người trong nhóm Lucario cũng lập tức vào cuộc. Hai con Togekiss và Zoroark của Aureola liên tục bắn những đòn đánh tầm xa và phía nhóm của Lucario, nhưng nhờ có khả năng phòng vệ vững chắc của Espeon và Tomp nên những đòn đánh đó không có gì đáng lo ngại. Con Mienshao thì có vẻ thích đánh cận chiến hơn, nhưng nếu là cận chiến thì Mienshao vẫn không phải là đối thủ của Lucario, nên rút cục Crustle cũng cùng xông vào giáp công. Nếu phải lấy một chọi hai thì Lucario lại có hơi vất vả, nhưng cũng may rằng Espeon và Tomp vẫn đủ sức để vừa đối phó với Togekiss và Zoroark, vừa ra tay trợ giúp cho Lucario.

Houndoom thì bị tách hẳn ra khỏi ba người kia, có lẽ cũng bởi “danh tiếng” của cậu ta nên Aureola quyết định sẽ dành hẳn cho Houndoom một sự ưu ái đặc biệt. Đối thủ của Houndoom là Kyurem, con rồng băng giá, và cũng là con Pokemon mạnh nhất mà Aureola có. Vẫn biết rằng mình cần phải bảo toàn sức lực, nhưng trước một đối thủ như thế này, Houndoom e rằng điều đó không đơn giản.

Thấy Kyurem có vẻ cồng kềnh, chậm chạp, Houndoom quyết định không dùng sức mạnh mà dùng tốc độ để áp đảo. Chỉ sau một cái nhún người rất nhanh để lấy đà, Houndoom đã phóng về phía Kyurem bằng một vận tốc khủng khiếp. Khắp người Houndoom tỏa ra khí đen, trông cậu ta lúc này không khác gì lúc đang sử dụng đòn phối hợp “Black Arrow”, dù không có sức mạnh của Mewt làm động lực. Nhưng Kyurem cũng không lề mề như Houndoom nghĩ. Con rồng băng ngay lập tức phóng ra một tia sáng màu xanh và chặn đầu Houndoom một cách cực kì chính xác. Những luồng năng lượng đen ngay lập tức bị phá tung, nhưng lại không thấy tung tích của Houndoom đâu cả...

Thì ra đây lại là một mánh lừa khác của Houndoom nhờ sử dụng Dark Pulse! Cũng giống như hồi dùng Black Arrow với Slowking, vệt năng lượng đen lao tới chỗ Kyurem chỉ đơn giản là một luồng Dark Pulse, còn Houndoom thực ra không hề xông tới phía trước mà đã vòng ra đằng sau Kyurem, với một tốc độ còn nhanh hơn cả Dark Pulse mà mắt thường không kịp nhìn ra! Ngay lập tức, Houndoom liền chuẩn bị một đòn Dark Pulse nữa để đánh vào sau gáy của Kyurem, nhưng không ngờ... chiếc đuôi kì lạ của Kyurem bỗng nhiên phát sáng, và từ đó, một tia sáng Ice Beam màu xanh được phóng thẳng vào người Houndoom! Lần này thì Houndoom không kịp né tránh hay đỡ lại. Tia sáng băng giá bao trùm lấy thân thể của Houndoom và đồng thời đẩy lùi cậu ta về phía sau. Houndoom bị tia sáng ấy đóng băng trong chốc lát. Nhưng chỉ cần rùng mình một cái, khắp thân thể của Houndoom liền bùng lên một ngọn lửa đỏ rực, khối băng bao quanh Houndoom liền vỡ tung và tan chảy. Đòn hồi mã thương này của Kyurem tuy không gây khó khăn cho Houndoom mấy, nhưng nó đã chứng minh rằng Kyurem thực sự là một đối thủ cao tay!

Bỗng nhiên, trong chốc lát, Houndoom chợt cảm thấy đau nhói ở bên sườn...

Houndoom vội vàng quay đầu lại và thấy mụ Aureola không biết từ lúc nào đã áp sát ngay bên cạnh và đặt một bàn tay lên sườn của mình. Hình như mụ ta vừa mới... tấn công Houndoom?! Phải rồi, khi nãy mụ ta có thể dùng Aura để chặn đòn Aura Sphere của Lucario, điều đó có nghĩa là mụ ta có thể sử dụng Aura của mụ như một thứ vũ khí. Bất ngờ và tức giận, Houndoom liền xoay người lại và vung móng vuốt của mình táp ngang để tấn công Aureola. Aureola cũng lập tức đưa thanh kiếm của mình lên đỡ lại. Móng vuốt của Houndoom va vào lưỡi kiếm làm phát ra một tiếng “KENG” sắc lẻm, đồng thời đẩy Aureola phải lui về phía sau vài bước. Đúng ra Aureola sẽ không thể nào đứng vững nổi sau cú táp đầy sức mạnh của Houndoom như vậy. Tuy nhiên, ngay vào cái lúc Aureola vung thanh kiếm lên, Houndoom đã bất chợt nhớ lại lời đồn về thanh kiếm Steel Heart, rằng nó có thể cắt đứt và xuyên thủng mọi thứ. Một chút e ngại dấy lên trong lòng Houndoom đã khiến cho cú táp của cậu ta bị chùn lại đôi chút vào khoảnh khắc cuối.

Nhưng sau khi đẩy lùi được Aureola, Houndoom lại phát hiện ra được một việc. Cậu ta nở một nụ cười ranh mãnh và nhìn vào mắt đối phương:

- Có vẻ như mụ chưa phải là chủ nhân của thanh kiếm đó phải không?

- Ngươi muốn nói gì? – Aureola cũng mỉm cười đáp lại, nhưng đôi mày hơi nhướn lên. Rõ ràng là khả năng đọc Aura của mụ ta cho phép mụ hiểu rõ lời nói của Pokemon

- Thanh kiếm Steel Heart ấy... đáng lẽ ra nó sẽ có năng lực đâm xuyên và cắt phá mọi thứ. Nhưng khi móng vuốt của ta chạm vào nó, ta thấy dường như lưỡi kiếm đó không đáng sợ đến vậy. Vả lại, khi nãy mụ tiếp cận với ta, mụ lại tấn công ta bằng Aura chứ không đâm ta bằng thanh kiếm đó... Rõ ràng là thanh-kiếm-đó-có-gì-đó-không-ổn!...

Aureola vốn là kẻ thích chơi đòn tâm lý, nhưng không ngờ lần này đến lượt mụ lại bị Houndoom vạch trần uẩn khúc. Dù sao, mụ vẫn không hề tỏ ra bối rối:

- Ngươi nói đúng lắm... Thực ra thì kẻ được Steel Heart lựa chọn không phải là ta, mà là một con Pokemon của ta. Tiếc rằng vào lúc này ta đang lệnh cho Pokemon ấy đi làm việc khác, nếu không thì nó cũng đã có mặt ở đây. Thanh kiếm này... chỉ là ta giữ hộ nó mà thôi.

- Con Pokemon thứ sáu của mụ ấy hả? – Houndoom cười khẽ - À, thế chắc là tại con Pokemon ấy đi vắng nên mụ mới phải lăn xả vào chiến đấu để thay chỗ cho hắn hả? Ta tưởng ban đầu mụ chỉ định dùng bốn con Pokemon đối phó với bọn ta thôi cơ mà?

Houndoom liên tục khiêu khích Aureola một cách hí hửng. Đối với một kẻ cáo già như Aureola thì Houndoom không chỉ muốn đánh bại mụ ta, mà còn phải làm cho mụ thật bẽ mặt thì mới hả dạ. Nhưng tiếc rằng... sự xảo quyệt của Aureola không hề đơn giản:

- Đừng nghĩ rằng chỉ có ngươi mới biết lật tẩy người khác. Ngay khi chạm vào ngươi ban nãy, ta cũng đã biết bí mật của ngươi rồi... Thực ra sức mạnh của ngươi không hề vô hạn, mà mỗi đòn đánh của ngươi đều sẽ phải được trả giá bằng một phần sinh mạng. Chả trách từ nãy đến giờ ngươi ra đòn có vẻ dè dặt, chứ chẳng phải “long trời lở đất” như lời mọi người vẫn đồn về trận chiến giữa ngươi và Boulder...

Đến lượt Houndoom bị Aureola làm cho sững sờ... “Chỉ sau một cái chạm tay là mụ đã khám phá ra bí mật về sức mạnh của mình sao? Khả năng đọc Aura của mụ chắc cũng phải ngang tầm với Mewtwo chứ chẳng chơi...”

Trong lúc những người khác đang chiến đấu kịch liệt thì ở phía bên này của căn phòng luyện tập, “cuộc chiến tâm lý” giữa Houndoom và Aureola cũng căng thẳng không kém. Trong lúc ấy, Kyurem vẫn chỉ đứng yên một chỗ như để đợi lệnh của Aureola. Ngay cả điều đó cũng khiến cho Houndoom cảm thấy là lạ... Rút cục thì con rồng này là một con quái vật tinh nhanh hay là một tên đầy tớ cù lần?

- Chúng ta tiếp tục chứ?... – Houndoom bắt đầu gầm gừ - ...Ta sẽ chứng minh cho mụ thấy dù có cạn kiệt sinh lực thì ít ra trước đó ta vẫn đủ sức để đánh bại mụ!

- Được thôi... – Aureola cười nhẹ rồi ra lệnh - ...Kyurem, Dragon Breath!

..........



Trong lúc hai nhóm Eeveelutions và Alliance đang chiến đấu với ba Đại tá của GARMP ở dưới lòng đất thì ở trên mặt đất, Mewtwo và Weavile cũng đang tranh thủ thời gian để tìm cách đột nhập vào căn phòng thí nghiệm nơi Giratina đang bị giam giữ. Ngay lúc lực lượng an ninh trong tòa nhà Trụ sở chính bị thu hút bởi cuộc tấn công của hai nhóm Pokemon ở vòng ngoài, Mewtwo và Weavile cũng đã lẻn được vào trong tòa nhà một cách nhanh lẹ. Do tổ chức GARMP không hề hay biết gì về sự tồn tại của Mewtwo và Weavile, lại cộng thêm việc hai người này đều có khả năng thoắt ẩn thoắt hiện như hai bóng ma, nên việc xâm nhập của họ diễn ra hoàn toàn suôn sẻ và bí mật.

Trong lúc xâm nhập, Mewtwo và Weavile đã tóm được một tên nhân viên của GARMP. Và không cần phải khó khăn cho lắm, Mewtwo đã dò ra được vị trí của phòng thí nghiệm nơi tổ chức GARMP tiến hành quá trình tẩy não Pokemon, và rất có thể cũng là nơi mà Mewtwo đang cần tìm. Rút cục thì phòng thí nghiệm đó cũng lại được đặt tại một nơi dưới lòng đất. Sau chừng mười lăm phút, vượt qua khá nhiều tầng hầm, cuối cùng thì Mewtwo và Weavile cũng đã đến được ngay trước cửa của căn phòng thí nghiệm đó...

Căn phòng thí nghiệm có một cánh cửa làm bằng thép dày, và dường như cần phải có mật khẩu hay thẻ khóa đặc biệt gì đó thì mới có thể ra vào cánh cửa này. Điều này thực ra cũng là bình thường nếu xét đến tính chất của những cuộc thí nghiệm được diễn ra bên trong căn phòng này, và có vẻ như cánh cửa này được đặt ở đây để ngăn chặn những yếu tố đến-từ-bên-trong hơn là bên ngoài. Mewtwo không muốn dùng vũ lực để phá cửa, bởi nó có thể sẽ gây náo loạn. Xem ra Mewtwo lại đành phải dùng đến cách cũ – bắt một tên nhân viên nào đó của GARMP để tra hỏi cách mở cửa.

Nhưng lạ thay, ngay trong lúc Mewtwo còn đang băn khoăn về cách mở cửa thì cánh cửa thép đã tự động mở ra!

Không một ai đi ra, cũng không một ai đi vào... thế mà hai cánh cửa vẫn cứ mở toang như thể đang gọi đích danh Mewtwo và Weavile bước vào vậy. Giờ thì hai cánh cửa kia trông giống như hai hàm răng của một cái bẫy cáo hơn là hai cánh cửa. Có quá nhiều điểm đáng ngờ trong việc này, Weavile chỉ có thể nhìn lên Mewtwo để hỏi ý, mà ngay cả Mewtwo thì cũng còn bảy phần nghi ngại. Nếu là trước đây thì chắc hẳn Mewtwo sẽ không hề ngán một cạm bẫy nào hết, nhưng ở hoàn cảnh hiện tại thì Mewtwo bắt buộc phải có sự suy tính cẩn thận.

Lúc bấy giờ, như để đáp lại cho sự nghi ngờ của Weavile và Mewtwo, một ông lão mới từ từ tiến ra khỏi căn phòng thí nghiệm trên một chiếc xe lăn kì lạ.

Ông lão này trông cũng phải hơn sáu mươi. Mái tóc bạc, thân thể gầy gò, cộng với một bên mắt bị chột của ông lão khiến cho ông trông thật tiều tụy. Nhưng nếu nhìn vào bên mắt còn lại của ông ta thì lại có thể thấy được ông là một người khá minh mẫn, nếu không muốn nói là sắc sảo. Ông ta đang mặc bộ quân phục của GARMP, và điều đó khiến cho Mewtwo có đôi chút cảnh giác.

Nhưng chiếc xe lăn mà ông lão đang ngồi mới thực sự là điều gây chú ý cho Mewtwo. Đó là một chiếc xe lăn màu cam trông khá đơn giản, nhưng xung quanh nó lại phát ra một lớp ánh sáng màu bạc kì lạ, và quan trọng hơn, trên lưng ghế có hai con mắt to tròn trông thật ma quái. Mewtwo biết chắc chắn đó chính là hai con mắt thật sự chứ không phải là hoa văn! Mewtwo ngay lập tức nghĩ tới Rotom, loại Pokemon Plasma có khả năng nhập vào vật thể khác. Tuy Mewtwo chưa bao giờ nghe tới trường hợp nào mà Rotom lại có thể nhập vào một chiếc xe lăn cả, nhưng nếu xét đến những điều mà tổ chức GARMP có thể thực hiện lên Pokemon thì việc này cũng không quá khó hiểu.



- Hai cậu chắc là Mewtwo và Weavile?... – Ông lão nói - ...Hãy theo tôi vào trong, Giratina và tôi đang đợi các cậu.

- Khoan đã, trước đó ta muốn biết ông là ai? - Mewtwo nói

- Tôi là Dungeon, Đại tá chỉ huy khu vực Kanto, và cũng là Trưởng bộ phận Khoa học công nghệ của tổ chức GARMP. – Vừa nói, ông lão vừa vỗ vỗ vào chiếc xe lăn. Chiếc xe ngay lập tức quay đầu và đi vào trong phòng thí nghiệm

Vậy ra ông lão này không những là một thành viên, mà còn là một nhân vật lớn trong tổ chức GARMP?! Điều này đáng lẽ ra sẽ càng khiến cho ông ta trở nên khó tin tưởng hơn, nhưng cuối cùng, Mewtwo vẫn quyết định đi theo ông ta vào bên trong. Không phải chỉ bởi sự tò mò, mà đơn giản là đằng nào danh tính của Mewtwo và Weavile cũng đã bị biết tới rồi, dù đây có là cái bẫy thật đi chăng nữa thì vào hay không vào cũng chẳng có gì khác biệt.

Sau khi Mewtwo và Weavile bước theo ông lão Dungeon vào trong, hai cánh cửa thép liền tự động đóng và khóa lại. Bên trong căn phòng thí nghiệm, các loại máy móc và dây nối giăng chằng chịt khiến cho Mewtwo liên tưởng đến nơi mà Mewtwo và Mewt đã được tạo ra trên đảo Cinnabar. Trong căn phòng cũng có vài người khác mặc áo blouse trắng đang đứng rải rác, nhưng họ chỉ ngây ra như những bức tượng và không hề để ý gì tới Mewtwo và Weavile. Có người đang cầm cốc nước giữ nguyên ở sát miệng. Có người đang đặt bút trên một cuốn sổ trông như đang viết, nhưng đầu bút không hề động đậy. Trông họ giống như đang ở trong một bộ phim bị đứng hình, nhưng thực ra lại vẫn đang thở và chớp mắt! Dungeon giải thích:

- Họ đã bị Hypno của tôi đưa vào trạng thái thôi miên và không hề biết đến những việc đang xảy ra xung quanh. Toàn bộ hệ thống camera và các thiết bị an ninh trong phòng thí nghiệm này cũng đều đã được Porygon-Z của tôi kiểm soát. Nói cách khác, cuộc gặp gỡ giữa chúng ta tại đây chỉ có tôi, các cậu và Giratina biết tới.

Khi Dungeon nói đến đó thì cũng là lúc ba người bọn họ đi tới trước một cái lồng bằng kính khổng lồ, nơi Giratina đang ngồi ở bên trong và tỏ vẻ vui mừng khi nhìn thấy Mewtwo và Weavile:

- Hai cậu đây rồi, ta đã sớm biết rồi hai cậu sẽ đến tận đây vì ta mà...

- Giratina? Tôi hi vọng là ông vẫn chưa bị tẩy não đấy chứ?... – Mewtwo nói

- Chà... đám người đó cũng đã nỗ lực khá nhiều để tẩy não ta, lại thêm gã Darkrai không ngừng quấy rầy ta để moi ra những tin tức về Ghost Heart nữa... Nhưng cũng may, nhờ có Đại tá Dungeon đây đã bí mật can thiệp vào giúp ta nên đến giờ này ta vẫn được là chính mình.

Mewtwo khẽ đưa mắt sang nhìn ông lão Dungeon ở bên cạnh. Càng lúc Mewtwo càng cảm thấy ông lão này không hề có ý định gây hại hay lừa đảo. Không chỉ bởi những việc ông ta đã nói và đã làm, mà ngay cả qua việc đọc Aura của ông ấy, Mewtwo cũng không hề thấy có sự lừa dối!

- Tại sao một Đại tá của GARMP lại thật lòng giúp đỡ chúng ta nhiều đến như vậy? – Mewtwo hỏi thẳng Dungeon

- Bởi vì bản thân tôi cũng cần các cậu giúp đỡ vậy... – Dungeon nói - ...Nếu như các cậu đã cảm thấy đủ tin tưởng, thì hãy nghe tôi nói về kế hoạch của tôi... kế hoạch chấm dứt tất cả những chuyện này, ngay bây giờ và mãi mãi.


Chapter 97: Colonel Dungeon


Cái cảnh Lucario ghì cổ em trai mình xuống và tung một đòn chí mạng vào gáy của nó khiến cho không ai dám tin vào mắt của mình nữa. Chẳng phải đây chính là đứa em trai mà Lucario luôn yêu quý hay sao? Không lẽ chỉ vì Riolu có thể đã bị tẩy não và đứng về phe của Aureola, mà anh ta lại sẵn sàng nhẫn tâm đến thế ư? Hay là Lucario chỉ buộc lòng phải làm vậy chứ thực ra trong thâm tâm anh ta đang thực sự đau xót?

Nhưng không, nhìn khuôn mặt của Lucario lúc này chỉ thấy hằn sâu sự tức giận, cứ như thể dưới tay anh ta là một kẻ tử thù chứ không phải một đứa em trai vậy...

Hay là... đúng như thế thật?...

Ngay sau khi Riolu bị trúng đòn của Lucario, con Crustle ở gần đó liền tung về phía Lucario một liên hoàn những tảng đá to xù xì. Lúc bấy giờ Lucario mới buộc phải bỏ Riolu ra, vừa nhảy lùi dần về phía sau, vừa lấy tay đấm vỡ những tảng đá. Sau khi đã đẩy lùi được Lucario, Aureola mới bắt đầu lên tiếng, hai mắt hơi nheo lại:

- Ngươi làm ta ngạc nhiên đấy...

Lucario gằn giọng đáp lại:

- Mụ tưởng có thể đùa giỡn với ta được sao?! Nên nhớ ta đã luôn ở bên Riolu từ lúc nó còn bé xíu, dù có nhét nó lẫn vào giữa hàng trăm Pokemon ta vẫn có thể nhận ra Aura của nó. Đừng nghĩ rằng chỉ cần truyền cho con Pokemon của mụ một ít Aura là có thể đánh lừa được ta!

“Đánh lừa” ư? Như vậy tức là sao?

Câu trả lời cũng đang dần dần hiện ra... Con Riolu kia sau khi bị trúng đòn của Lucario thì bắt đầu hiện nguyên hình. Hình ảnh của nó bỗng dưng nhòa dần đi, màu sắc của nó cũng có sự thay đổi... để rồi cuối cùng, hiện ra trước mắt mọi người là một con Zoroark!

- Hóa ra Riolu là... giả à?! – Houndoom hơi tẽn tò vì cậu ta đã không chú ý phát hiện ra điều này sớm hơn.

Kì thực đây chỉ là một đòn tâm lý của Aureola. Mụ đã để Zoroark sử dụng khả năng tạo ảo ảnh của mình để biến thành Riolu, nhằm mục đích gây khó dễ cho Lucario. Để ngụy trang một cách hoàn hảo hơn, trong lúc Aureola mân mê quả Poke Ball có chứa Zoroark trong tay, mụ đã truyền vào cho nó Aura của Riolu. Nhưng không may cho mụ, Lucario vẫn có thể nhận ra được điều đó. Vả lại, thực ra chuyện Aureola tung Riolu ra chiến đấu cũng là chuyện hơi vô lý, bởi hẳn là bà ta sẽ không muốn nguồn Aura quý báu của mình bị hao tổn.

- Giỏi lắm... xem như keo này ngươi thắng... – Aureola vuốt tóc - ...Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu mà ngươi đã làm trọng thương một con Pokemon của ta. Xem ra ta thật sự phải thận trọng với các ngươi rồi...

Ngay sau đó, Aureola liền ra hiệu lệnh cho các Pokemon của mụ xông lên tấn công. Bốn người trong nhóm Lucario cũng lập tức vào cuộc. Hai con Togekiss và Zoroark của Aureola liên tục bắn những đòn đánh tầm xa và phía nhóm của Lucario, nhưng nhờ có khả năng phòng vệ vững chắc của Espeon và Tomp nên những đòn đánh đó không có gì đáng lo ngại. Con Mienshao thì có vẻ thích đánh cận chiến hơn, nhưng nếu là cận chiến thì Mienshao vẫn không phải là đối thủ của Lucario, nên rút cục Crustle cũng cùng xông vào giáp công. Nếu phải lấy một chọi hai thì Lucario lại có hơi vất vả, nhưng cũng may rằng Espeon và Tomp vẫn đủ sức để vừa đối phó với Togekiss và Zoroark, vừa ra tay trợ giúp cho Lucario.

Houndoom thì bị tách hẳn ra khỏi ba người kia, có lẽ cũng bởi “danh tiếng” của cậu ta nên Aureola quyết định sẽ dành hẳn cho Houndoom một sự ưu ái đặc biệt. Đối thủ của Houndoom là Kyurem, con rồng băng giá, và cũng là con Pokemon mạnh nhất mà Aureola có. Vẫn biết rằng mình cần phải bảo toàn sức lực, nhưng trước một đối thủ như thế này, Houndoom e rằng điều đó không đơn giản.

Thấy Kyurem có vẻ cồng kềnh, chậm chạp, Houndoom quyết định không dùng sức mạnh mà dùng tốc độ để áp đảo. Chỉ sau một cái nhún người rất nhanh để lấy đà, Houndoom đã phóng về phía Kyurem bằng một vận tốc khủng khiếp. Khắp người Houndoom tỏa ra khí đen, trông cậu ta lúc này không khác gì lúc đang sử dụng đòn phối hợp “Black Arrow”, dù không có sức mạnh của Mewt làm động lực. Nhưng Kyurem cũng không lề mề như Houndoom nghĩ. Con rồng băng ngay lập tức phóng ra một tia sáng màu xanh và chặn đầu Houndoom một cách cực kì chính xác. Những luồng năng lượng đen ngay lập tức bị phá tung, nhưng lại không thấy tung tích của Houndoom đâu cả...

Thì ra đây lại là một mánh lừa khác của Houndoom nhờ sử dụng Dark Pulse! Cũng giống như hồi dùng Black Arrow với Slowking, vệt năng lượng đen lao tới chỗ Kyurem chỉ đơn giản là một luồng Dark Pulse, còn Houndoom thực ra không hề xông tới phía trước mà đã vòng ra đằng sau Kyurem, với một tốc độ còn nhanh hơn cả Dark Pulse mà mắt thường không kịp nhìn ra! Ngay lập tức, Houndoom liền chuẩn bị một đòn Dark Pulse nữa để đánh vào sau gáy của Kyurem, nhưng không ngờ... chiếc đuôi kì lạ của Kyurem bỗng nhiên phát sáng, và từ đó, một tia sáng Ice Beam màu xanh được phóng thẳng vào người Houndoom! Lần này thì Houndoom không kịp né tránh hay đỡ lại. Tia sáng băng giá bao trùm lấy thân thể của Houndoom và đồng thời đẩy lùi cậu ta về phía sau. Houndoom bị tia sáng ấy đóng băng trong chốc lát. Nhưng chỉ cần rùng mình một cái, khắp thân thể của Houndoom liền bùng lên một ngọn lửa đỏ rực, khối băng bao quanh Houndoom liền vỡ tung và tan chảy. Đòn hồi mã thương này của Kyurem tuy không gây khó khăn cho Houndoom mấy, nhưng nó đã chứng minh rằng Kyurem thực sự là một đối thủ cao tay!

Bỗng nhiên, trong chốc lát, Houndoom chợt cảm thấy đau nhói ở bên sườn...

Houndoom vội vàng quay đầu lại và thấy mụ Aureola không biết từ lúc nào đã áp sát ngay bên cạnh và đặt một bàn tay lên sườn của mình. Hình như mụ ta vừa mới... tấn công Houndoom?! Phải rồi, khi nãy mụ ta có thể dùng Aura để chặn đòn Aura Sphere của Lucario, điều đó có nghĩa là mụ ta có thể sử dụng Aura của mụ như một thứ vũ khí. Bất ngờ và tức giận, Houndoom liền xoay người lại và vung móng vuốt của mình táp ngang để tấn công Aureola. Aureola cũng lập tức đưa thanh kiếm của mình lên đỡ lại. Móng vuốt của Houndoom va vào lưỡi kiếm làm phát ra một tiếng “KENG” sắc lẻm, đồng thời đẩy Aureola phải lui về phía sau vài bước. Đúng ra Aureola sẽ không thể nào đứng vững nổi sau cú táp đầy sức mạnh của Houndoom như vậy. Tuy nhiên, ngay vào cái lúc Aureola vung thanh kiếm lên, Houndoom đã bất chợt nhớ lại lời đồn về thanh kiếm Steel Heart, rằng nó có thể cắt đứt và xuyên thủng mọi thứ. Một chút e ngại dấy lên trong lòng Houndoom đã khiến cho cú táp của cậu ta bị chùn lại đôi chút vào khoảnh khắc cuối.

Nhưng sau khi đẩy lùi được Aureola, Houndoom lại phát hiện ra được một việc. Cậu ta nở một nụ cười ranh mãnh và nhìn vào mắt đối phương:

- Có vẻ như mụ chưa phải là chủ nhân của thanh kiếm đó phải không?

- Ngươi muốn nói gì? – Aureola cũng mỉm cười đáp lại, nhưng đôi mày hơi nhướn lên. Rõ ràng là khả năng đọc Aura của mụ ta cho phép mụ hiểu rõ lời nói của Pokemon

- Thanh kiếm Steel Heart ấy... đáng lẽ ra nó sẽ có năng lực đâm xuyên và cắt phá mọi thứ. Nhưng khi móng vuốt của ta chạm vào nó, ta thấy dường như lưỡi kiếm đó không đáng sợ đến vậy. Vả lại, khi nãy mụ tiếp cận với ta, mụ lại tấn công ta bằng Aura chứ không đâm ta bằng thanh kiếm đó... Rõ ràng là thanh-kiếm-đó-có-gì-đó-không-ổn!...

Aureola vốn là kẻ thích chơi đòn tâm lý, nhưng không ngờ lần này đến lượt mụ lại bị Houndoom vạch trần uẩn khúc. Dù sao, mụ vẫn không hề tỏ ra bối rối:

- Ngươi nói đúng lắm... Thực ra thì kẻ được Steel Heart lựa chọn không phải là ta, mà là một con Pokemon của ta. Tiếc rằng vào lúc này ta đang lệnh cho Pokemon ấy đi làm việc khác, nếu không thì nó cũng đã có mặt ở đây. Thanh kiếm này... chỉ là ta giữ hộ nó mà thôi.

- Con Pokemon thứ sáu của mụ ấy hả? – Houndoom cười khẽ - À, thế chắc là tại con Pokemon ấy đi vắng nên mụ mới phải lăn xả vào chiến đấu để thay chỗ cho hắn hả? Ta tưởng ban đầu mụ chỉ định dùng bốn con Pokemon đối phó với bọn ta thôi cơ mà?

Houndoom liên tục khiêu khích Aureola một cách hí hửng. Đối với một kẻ cáo già như Aureola thì Houndoom không chỉ muốn đánh bại mụ ta, mà còn phải làm cho mụ thật bẽ mặt thì mới hả dạ. Nhưng tiếc rằng... sự xảo quyệt của Aureola không hề đơn giản:

- Đừng nghĩ rằng chỉ có ngươi mới biết lật tẩy người khác. Ngay khi chạm vào ngươi ban nãy, ta cũng đã biết bí mật của ngươi rồi... Thực ra sức mạnh của ngươi không hề vô hạn, mà mỗi đòn đánh của ngươi đều sẽ phải được trả giá bằng một phần sinh mạng. Chả trách từ nãy đến giờ ngươi ra đòn có vẻ dè dặt, chứ chẳng phải “long trời lở đất” như lời mọi người vẫn đồn về trận chiến giữa ngươi và Boulder...

Đến lượt Houndoom bị Aureola làm cho sững sờ... “Chỉ sau một cái chạm tay là mụ đã khám phá ra bí mật về sức mạnh của mình sao? Khả năng đọc Aura của mụ chắc cũng phải ngang tầm với Mewtwo chứ chẳng chơi...”

Trong lúc những người khác đang chiến đấu kịch liệt thì ở phía bên này của căn phòng luyện tập, “cuộc chiến tâm lý” giữa Houndoom và Aureola cũng căng thẳng không kém. Trong lúc ấy, Kyurem vẫn chỉ đứng yên một chỗ như để đợi lệnh của Aureola. Ngay cả điều đó cũng khiến cho Houndoom cảm thấy là lạ... Rút cục thì con rồng này là một con quái vật tinh nhanh hay là một tên đầy tớ cù lần?

- Chúng ta tiếp tục chứ?... – Houndoom bắt đầu gầm gừ - ...Ta sẽ chứng minh cho mụ thấy dù có cạn kiệt sinh lực thì ít ra trước đó ta vẫn đủ sức để đánh bại mụ!

- Được thôi... – Aureola cười nhẹ rồi ra lệnh - ...Kyurem, Dragon Breath!

..........


Trong lúc hai nhóm Eeveelutions và Alliance đang chiến đấu với ba Đại tá của GARMP ở dưới lòng đất thì ở trên mặt đất, Mewtwo và Weavile cũng đang tranh thủ thời gian để tìm cách đột nhập vào căn phòng thí nghiệm nơi Giratina đang bị giam giữ. Ngay lúc lực lượng an ninh trong tòa nhà Trụ sở chính bị thu hút bởi cuộc tấn công của hai nhóm Pokemon ở vòng ngoài, Mewtwo và Weavile cũng đã lẻn được vào trong tòa nhà một cách nhanh lẹ. Do tổ chức GARMP không hề hay biết gì về sự tồn tại của Mewtwo và Weavile, lại cộng thêm việc hai người này đều có khả năng thoắt ẩn thoắt hiện như hai bóng ma, nên việc xâm nhập của họ diễn ra hoàn toàn suôn sẻ và bí mật.

Trong lúc xâm nhập, Mewtwo và Weavile đã tóm được một tên nhân viên của GARMP. Và không cần phải khó khăn cho lắm, Mewtwo đã dò ra được vị trí của phòng thí nghiệm nơi tổ chức GARMP tiến hành quá trình tẩy não Pokemon, và rất có thể cũng là nơi mà Mewtwo đang cần tìm. Rút cục thì phòng thí nghiệm đó cũng lại được đặt tại một nơi dưới lòng đất. Sau chừng mười lăm phút, vượt qua khá nhiều tầng hầm, cuối cùng thì Mewtwo và Weavile cũng đã đến được ngay trước cửa của căn phòng thí nghiệm đó...

Căn phòng thí nghiệm có một cánh cửa làm bằng thép dày, và dường như cần phải có mật khẩu hay thẻ khóa đặc biệt gì đó thì mới có thể ra vào cánh cửa này. Điều này thực ra cũng là bình thường nếu xét đến tính chất của những cuộc thí nghiệm được diễn ra bên trong căn phòng này, và có vẻ như cánh cửa này được đặt ở đây để ngăn chặn những yếu tố đến-từ-bên-trong hơn là bên ngoài. Mewtwo không muốn dùng vũ lực để phá cửa, bởi nó có thể sẽ gây náo loạn. Xem ra Mewtwo lại đành phải dùng đến cách cũ – bắt một tên nhân viên nào đó của GARMP để tra hỏi cách mở cửa.

Nhưng lạ thay, ngay trong lúc Mewtwo còn đang băn khoăn về cách mở cửa thì cánh cửa thép đã tự động mở ra!

Không một ai đi ra, cũng không một ai đi vào... thế mà hai cánh cửa vẫn cứ mở toang như thể đang gọi đích danh Mewtwo và Weavile bước vào vậy. Giờ thì hai cánh cửa kia trông giống như hai hàm răng của một cái bẫy cáo hơn là hai cánh cửa. Có quá nhiều điểm đáng ngờ trong việc này, Weavile chỉ có thể nhìn lên Mewtwo để hỏi ý, mà ngay cả Mewtwo thì cũng còn bảy phần nghi ngại. Nếu là trước đây thì chắc hẳn Mewtwo sẽ không hề ngán một cạm bẫy nào hết, nhưng ở hoàn cảnh hiện tại thì Mewtwo bắt buộc phải có sự suy tính cẩn thận.

Lúc bấy giờ, như để đáp lại cho sự nghi ngờ của Weavile và Mewtwo, một ông lão mới từ từ tiến ra khỏi căn phòng thí nghiệm trên một chiếc xe lăn kì lạ.

Ông lão này trông cũng phải hơn sáu mươi. Mái tóc bạc, thân thể gầy gò, cộng với một bên mắt bị chột của ông lão khiến cho ông trông thật tiều tụy. Nhưng nếu nhìn vào bên mắt còn lại của ông ta thì lại có thể thấy được ông là một người khá minh mẫn, nếu không muốn nói là sắc sảo. Ông ta đang mặc bộ quân phục của GARMP, và điều đó khiến cho Mewtwo có đôi chút cảnh giác.

Nhưng chiếc xe lăn mà ông lão đang ngồi mới thực sự là điều gây chú ý cho Mewtwo. Đó là một chiếc xe lăn màu cam trông khá đơn giản, nhưng xung quanh nó lại phát ra một lớp ánh sáng màu bạc kì lạ, và quan trọng hơn, trên lưng ghế có hai con mắt to tròn trông thật ma quái. Mewtwo biết chắc chắn đó chính là hai con mắt thật sự chứ không phải là hoa văn! Mewtwo ngay lập tức nghĩ tới Rotom, loại Pokemon Plasma có khả năng nhập vào vật thể khác. Tuy Mewtwo chưa bao giờ nghe tới trường hợp nào mà Rotom lại có thể nhập vào một chiếc xe lăn cả, nhưng nếu xét đến những điều mà tổ chức GARMP có thể thực hiện lên Pokemon thì việc này cũng không quá khó hiểu.



- Hai cậu chắc là Mewtwo và Weavile?... – Ông lão nói - ...Hãy theo tôi vào trong, Giratina và tôi đang đợi các cậu.

- Khoan đã, trước đó ta muốn biết ông là ai? - Mewtwo nói

- Tôi là Dungeon, Đại tá chỉ huy khu vực Kanto, và cũng là Trưởng bộ phận Khoa học công nghệ của tổ chức GARMP. – Vừa nói, ông lão vừa vỗ vỗ vào chiếc xe lăn. Chiếc xe ngay lập tức quay đầu và đi vào trong phòng thí nghiệm

Vậy ra ông lão này không những là một thành viên, mà còn là một nhân vật lớn trong tổ chức GARMP?! Điều này đáng lẽ ra sẽ càng khiến cho ông ta trở nên khó tin tưởng hơn, nhưng cuối cùng, Mewtwo vẫn quyết định đi theo ông ta vào bên trong. Không phải chỉ bởi sự tò mò, mà đơn giản là đằng nào danh tính của Mewtwo và Weavile cũng đã bị biết tới rồi, dù đây có là cái bẫy thật đi chăng nữa thì vào hay không vào cũng chẳng có gì khác biệt.

Sau khi Mewtwo và Weavile bước theo ông lão Dungeon vào trong, hai cánh cửa thép liền tự động đóng và khóa lại. Bên trong căn phòng thí nghiệm, các loại máy móc và dây nối giăng chằng chịt khiến cho Mewtwo liên tưởng đến nơi mà Mewtwo và Mewt đã được tạo ra trên đảo Cinnabar. Trong căn phòng cũng có vài người khác mặc áo blouse trắng đang đứng rải rác, nhưng họ chỉ ngây ra như những bức tượng và không hề để ý gì tới Mewtwo và Weavile. Có người đang cầm cốc nước giữ nguyên ở sát miệng. Có người đang đặt bút trên một cuốn sổ trông như đang viết, nhưng đầu bút không hề động đậy. Trông họ giống như đang ở trong một bộ phim bị đứng hình, nhưng thực ra lại vẫn đang thở và chớp mắt! Dungeon giải thích:

- Họ đã bị Hypno của tôi đưa vào trạng thái thôi miên và không hề biết đến những việc đang xảy ra xung quanh. Toàn bộ hệ thống camera và các thiết bị an ninh trong phòng thí nghiệm này cũng đều đã được Porygon-Z của tôi kiểm soát. Nói cách khác, cuộc gặp gỡ giữa chúng ta tại đây chỉ có tôi, các cậu và Giratina biết tới.

Khi Dungeon nói đến đó thì cũng là lúc ba người bọn họ đi tới trước một cái lồng bằng kính khổng lồ, nơi Giratina đang ngồi ở bên trong và tỏ vẻ vui mừng khi nhìn thấy Mewtwo và Weavile:

- Hai cậu đây rồi, ta đã sớm biết rồi hai cậu sẽ đến tận đây vì ta mà...

- Giratina? Tôi hi vọng là ông vẫn chưa bị tẩy não đấy chứ?... – Mewtwo nói

- Chà... đám người đó cũng đã nỗ lực khá nhiều để tẩy não ta, lại thêm gã Darkrai không ngừng quấy rầy ta để moi ra những tin tức về Ghost Heart nữa... Nhưng cũng may, nhờ có Đại tá Dungeon đây đã bí mật can thiệp vào giúp ta nên đến giờ này ta vẫn được là chính mình.

Mewtwo khẽ đưa mắt sang nhìn ông lão Dungeon ở bên cạnh. Càng lúc Mewtwo càng cảm thấy ông lão này không hề có ý định gây hại hay lừa đảo. Không chỉ bởi những việc ông ta đã nói và đã làm, mà ngay cả qua việc đọc Aura của ông ấy, Mewtwo cũng không hề thấy có sự lừa dối!

- Tại sao một Đại tá của GARMP lại thật lòng giúp đỡ chúng ta nhiều đến như vậy? – Mewtwo hỏi thẳng Dungeon

- Bởi vì bản thân tôi cũng cần các cậu giúp đỡ vậy... – Dungeon nói - ...Nếu như các cậu đã cảm thấy đủ tin tưởng, thì hãy nghe tôi nói về kế hoạch của tôi... kế hoạch chấm dứt tất cả những chuyện này, ngay bây giờ và mãi mãi.

Chapter 98: Changing plan


Để có thể hiểu được từ đâu lại có cuộc gặp gỡ giữa Mewtwo, Weavile, Giratina và Đại tá Dungeon, hãy lùi ngược thời gian lại cho tới thời điểm cách đây 5 ngày...

Đêm hôm đó, Darkrai nhận lệnh của Đại tướng Brain tiếp tục sử dụng năng lực của mình để thâm nhập vào trí óc của Giratina, hòng tìm ra manh mối về Ghost Heart. Không may cho Darkrai, cũng giống hệt như lần thử đầu tiên của hắn ta, tâm trí của Giratina vẫn đóng rất chặt và hắn không tài nào bước vào giấc mơ của Giratina được. Ý niệm của Darkrai luôn bị những luồng niệm lực rất mạnh mẽ phong tỏa và ngăn chặn. Đến cuối cùng, Darkrai cũng đành phải chấp nhận bó tay và tạm ngừng việc thăm dò lại, trong lòng thầm thán phục sự kháng cự quyết liệt của Giratina huyền thoại.

Lúc ấy, ngoài Darkrai ra, trong căn phòng thí nghiệm còn có Đại tá Dungeon và một số nhân viên phụ trách nghiên cứu khác của GARMP. Họ làm nhiệm vụ quan sát và ghi chép những diễn biến và thay đổi về các loại chỉ số trong cuộc “giằng co” giữa Darkrai và Giratina. Sau khi Darkrai rời đi, các nhân viên của GARMP cũng lần lượt rời khỏi, chỉ còn Dungeon ở lại sau cùng. Lúc ấy, Giratina mới gõ gõ vào lồng kính và nói:

- Này người kia, ta muốn hỏi ngươi một chuyện!

Ngay sau khi Giratina dứt lời, ông ta chợt tự nhớ ra rằng con người bình thường không thể hiểu được ngôn ngữ của Pokemon. Đã lâu lắm rồi Giratina không gặp mặt con người nên nhất thời ông ta quên khuấy mất chi tiết này... Nhưng lạ thay, chiếc xe lăn của Đại tá Dungeon bỗng từ từ quay lưng lại để đối diện với Giratina. Sau đó, Dungeon nói:

- Ông có điều gì muốn nói với tôi sao Giratina?

Cảm thấy có chút quái lạ, Giratina hỏi:

- Hình như ngươi có thể hiểu được ta nói gì thì phải?

Đại tá Dungeon nhún vai và gật đầu:

- Thực ra đó không phải tôi, mà là con Rotom của tôi... Ông thấy đấy, tôi là một người đã bị liệt từ lâu, và cuộc sống của tôi luôn phải gắn liền với chiếc xe lăn và con Rotom này. Đây cũng là một công trình khoa học mà tôi đã nghiên cứu ra. Rotom có thể kết nối với tâm trí của tôi, nhờ vậy tôi có thể điều khiển chiếc xe lăn này chỉ bằng ý nghĩ, và đồng thời, tôi cũng có thể hiểu được ngôn ngữ của Pokemon, nhờ có Rotom “nói” với tôi.

“Hóa ra đó là một con Rotom thật...” - Giratina hơi chau mày – “...Một sự liên kết giữa con người, máy móc, và Pokemon...”. Giratina chợt nghĩ rằng tổ chức GARMP quả là có nhiều phát minh khoa học đáng nể, và sẽ tốt biết mấy nếu như chúng không bị dùng vào những hành vi tội ác.

- Vậy rút cục là ông muốn nói gì với tôi hả Giratina? – Dungeon hỏi

- Ta muốn hỏi ngươi về... lý do tại sao ngươi lại bảo vệ ta trước Darkrai!

Dungeon khẽ nhướn mày rồi trả lời:

- Vậy là ông đã nhận ra rồi sao?

- Ban đầu thì ta cũng chỉ nghi ngờ, nhưng giờ thì ta đã có thể khẳng định! – Giratina nhìn xoáy vào mắt Đại tá Dungeon – Mỗi lần Darkrai muốn xâm nhập vào tâm trí của ta, ta đều cố hết sức để chống cự lại. Nhưng cùng lúc đó, ta cũng cảm thấy dường như ngoài sự phản kháng của ta vẫn còn một luồng niệm lực kì bí nữa chắn đỡ thay cho ta. Cuối cùng thì ta cũng đã dò ra... kẻ đã âm thầm giúp đỡ ta chống lại Darkrai chính là con Hypno của ngươi!

Đại tá Dungeon giữ im lặng trong giây lát...

Sau đó, ông ta ngẩng mặt lên trần nhà và... nói chuyện:

- “Z”, ngươi vẫn ở đó chứ?

Bỗng có tiếng bíp bíp nho nhỏ phát ra như để đáp lại. Dungeon lại nói tiếp:

- Rất tốt, hãy đảm bảo rằng cuộc nói chuyện này giữa ta và Giratina được giữ bí mật!

Ngay khi Đại tá Dungeon dứt lời, cánh cửa thép của phòng thí nghiệm liền bị đóng lại, đồng thời xung quanh căn phòng cũng phát ra một số âm thanh kì quái của các loại máy móc. Thì ra Dungeon vừa ra lệnh cho con Porygon-Z của ông ta kiểm soát hệ thống máy móc trong căn phòng thí nghiệm. Có vẻ như Dungeon có rất nhiều chuyện muốn giấu giếm ngay cả với những người của tổ chức GARMP... Sau khi mọi thứ đã xong xuôi, Dungeon mới bắt đầu nói:

- Đúng là tôi đã ra lệnh cho Hypno can thiệp vào chuyện giữa Darkrai và ông... Tôi không muốn tổ chức GARMP tìm ra được manh mối về Ghost Heart...

- Tại sao?! – Giratina chau mày – Chẳng phải ngươi là một thành viên của GARMP ư?!

- Đúng là như vậy, nhưng tôi vẫn không muốn kế hoạch của Đại tướng Brain thành công... Có lẽ... ông có thể gọi tôi là một kẻ phản bội...

Đại tá Dungeon thở dài và duỗi lưng, tựa đầu lên ghế.

- Kỳ thực thì tôi không phải chỉ đơn giản là một thành viên của GARMP. Tôi, Đại tướng Brain, và Đại tá Element của chi nhánh Sinnoh trước đây vốn là ba người bạn thân thiết. Đại tướng Brain là người nhiều tuổi nhất, và cũng là người có những tư tưởng lớn lao nhất. Ban đầu tôi và Element cũng ủng hộ ông ấy hết mình. Vốn dĩ kế hoạch của chúng tôi không phải là Heart Completion, mà chúng tôi chỉ hi vọng rằng bằng việc thu thập các Heart và khám phá những sức mạnh kì diệu của chúng, chúng tôi có thể cho ra đời những nghiên cứu và phát minh mới, những tiến bộ vượt bậc của khoa học...

Giratina khẽ gật gù. Nghe tới đây thì ông ta đã bắt đầu hiểu và mường tượng ra được phần tiếp theo.

- Tuy nhiên, Đại tướng Brain đã thay đổi... – Dungeon chậm rãi lắc đầu - ...Sau những thành công đầu tiên của chúng tôi, Brain đã bị mờ mắt bởi những điều mà khoa học có thể mang lại cho ông ta. Tham vọng về việc nắm giữ và điều khiển những quy luật của tự nhiên đã thôi thúc ông ta phải thu thập trọn vẹn cho đủ 17 Heart. Với mục tiêu đó, ông ta sẵn sàng làm tất cả mọi việc, và đó chính là lý do dẫn đến sự tồn tại của Đại tướng Brain và tổ chức GARMP bây giờ.

- Vậy là... ngươi không đồng tình với điều đó? – Giratina hỏi

- Nếu như mọi chuyện chỉ dừng lại ở việc thu thập các Heart thì, thật lòng mà nói, có lẽ tôi cũng sẽ chỉ nhắm mắt cho qua... Nhưng đằng này, Đại tướng Brain lại đi quá xa mất rồi! Ông ta thậm chí còn muốn bắt giữ luôn cả Arceus trong tay để có thể trở thành chúa tể của vạn vật! Thật là một ý tưởng điên rồ! Hầu hết những người khác trong tổ chức GARMP cũng đều bị cái viễn cảnh đó cám dỗ và hết lòng phục vụ cho Đại tướng Brain. Nhưng tôi thì lại có một cái nhìn khác... Chuyện này... nó sẽ là sự kết thúc cho tất cả... nó sẽ là tận thế...

Vừa nói, Đại tá Dungeon vừa nhắm nghiền mắt lại. Gương mặt vốn đã gầy gò của ông ta trông càng trở nên tiều tụy. Giratina cũng phải im lặng ngẫm nghĩ trước những điều mà Dungeon vừa nói. Vậy ra tổ chức GARMP thật sự đã nhắm đến Arceus. Đó là quả là một tin tồi tệ. Nhưng bù lại, cũng có một chút ánh sáng mong manh ở đây, đó là thì ra ngay trong tổ chức GARMP cũng vẫn còn những người biết suy nghĩ thấu đáo như Đại tá Dungeon. Giratina hỏi:

- Nếu ngươi đã nghĩ đến như vậy, thì tại sao ngươi lại không làm điều gì đó để chấm dứt những chuyện này đi?!

Đại tá Dungeon lắc đầu:

- Tôi... không thể làm được điều gì cả... Tôi không có đủ năng lực để chống lại Đại tướng Brain và cả cái tổ chức GARMP này. Tôi chỉ biết âm thầm ngồi đây và chờ đợi, hoặc giả như có thể thì tôi cũng chỉ làm được đôi điều nhỏ nhoi để can thiệp vào chuyện này, chẳng hạn như dùng con Hypno của tôi để giúp cho ông không bị Darkrai xâm nhập vào kí ức...

Rồi đột nhiên, Dungeon khẽ nở một nụ cười cay đắng:

- Trước đây, Đại tá Element cũng có những suy nghĩ giống như tôi. Nhưng ông ta khác với tôi ở chỗ ông ta là một người mạnh mẽ và quyết đoán hơn tôi nhiều, đúng với phẩm chất của người làm chủ Dragon Heart. Element đã công khai chống đối lại tổ chức GARMP, nhưng tiếc thay cuối cùng ông ta vẫn bị hạ sát bởi chính tay người bạn của mình, Đại tướng Brain... Thật là một con người dũng cảm... Nghe nói trước khi Element hành động, ông ta đã giao lại Dragon Heart cho con Umbreon của mình, điều đó nghĩa là ông ta cũng biết rất rõ rằng mình nhất định sẽ bị trừ khử! Ông ta biết... nhưng ông ta vẫn làm... Còn tôi, sau tất cả những chuyện ấy, cuối cùng tôi vẫn chẳng làm gì cả! Tôi rất thương xót cho Element, và rất phẫn nộ với Đại tướng Brain, nhưng rồi tôi vẫn phải chôn chặt những ý nghĩ ấy của mình để tiếp tục làm việc cho tổ chức GARMP! Tôi thật... hèn nhát...

Trong thoáng chốc Giratina cứ tưởng như Dungeon đang bật khóc. Nhưng không, gương mặt già nua nhăn nheo ấy dường như đã trải qua rất nhiều năm tháng phải che giấu cảm xúc thực sự đằng sau nó rồi, tới mức hoặc là không còn nước mắt để mà chảy nữa, hoặc là nước mắt đang chảy ngược vào bên trong. Giratina cảm thấy thực sự thương cảm cho Đại tá Dungeon. Nếu như hôm nay Giratina không phát giác ra việc con Hypno của Dungeon đang âm thầm giúp đỡ mình thì chắc hẳn những tâm sự này của Dungeon sẽ chẳng bao giờ được nói ra.


“Ta không thể để yên cho những chuyện như thế này tiếp diễn được...” – Giratina thở dài rồi hỏi:

- Này người kia, vậy nếu như ngươi có thêm sức mạnh để chống lại tổ chức GARMP, thì liệu ngươi có sẵn sàng đứng lên hay không?

- Chắc chắn rồi! – Đại tá Dungeon nói dứt khoát - Tôi không muốn thế giới này rơi vào tay một kẻ như Đại tướng Brain, và tôi cũng có một người bạn mà tôi chưa thể trả thù cho ông ấy...

- Ừm... – Giratina đăm chiêu suy nghĩ trong giây lát rồi nói - ...Được rồi, nếu như ta đoán không nhầm thì trong vòng vài ngày tới, có một vài kẻ sẽ tìm đến đây để cứu ta. Khi họ tới, ngươi hãy cố gắng giúp họ đột nhập vào bên trong, và lúc ấy chúng ta sẽ bàn về việc làm thế nào để chấm dứt âm mưu của gã Đại tướng Brain này...

..........

Thế rồi cái thời điểm mà Giratina nói tới ấy giờ đây đã thực sự diễn ra. Mewtwo và Weavile đang hiện diện ở ngay trước mặt Giratina và Đại tá Dungeon để nghe họ kể về những gì đã xảy ra đêm hôm ấy. Ngay khi nghe kể đến đoạn này, Weavile liền ngước mặt nhìn Giratina và nói:

- Và thế là... ngài đã tiết lộ với Đại tá Dungeon về bọn tôi ư?

- Đúng vậy. – Giratina đáp

- Sao ngài lại có thể cả tin đến vậy nhỉ?! - Weavile nhăn mặt - Lỡ đâu đây chỉ là một cái bẫy để dụ tất cả chúng ta vào tròng, để rồi tổ chức GARMP chỉ việc ngồi chờ bọn tôi đến đây là đón lõng và lấy Ghost Heart thì sao?!

- Ờ... thật ra thì ta chưa hề nói gì đến Ghost Heart cả...

Câu nói này của Giratina lại khiến cho chính Weavile phải giật mình và bất giác đưa hai tay che miệng. Mắt nó liêng liếc nhìn sang Đại tá Dungeon và hi vọng rằng ông ta không để ý đến câu nói hớ vừa rồi của nó. Thực sự thì Ghost Heart đang nằm ngay ở mặt trong của tấm áo choàng mà Mewtwo đang mặc (Mewtwo đã đổi sang cài nó vào mặt trong của tấm áo để các thiết bị định vị Heart của GARMP không thể dò tìm được), tức là nó đang ở ngay trước mặt Đại tá Dungeon. Tuy nhiên, có vẻ như Đại tá Dungeon chẳng phải loại người xảo quyệt như Weavile nghĩ. Ông ta vừa lắc đầu vừa nói:

- Tôi biết rằng những lời nói của tôi không thực sự đáng tin cậy. Tôi cũng chẳng biết phải đưa bằng chứng gì ra để thuyết phục mọi người nữa. Tôi chỉ có thể ngồi đây và khẩn cầu mọi người mà thôi, bởi vì chúng ta nhất định cần phải hợp tác lại thì mới có thể mong chấm dứt được tất cả những chuyện này...

Weavile vẫn bán tín bán nghi. Mewtwo thì nãy giờ vẫn không nói gì mà chỉ im lặng nhìn thẳng vào mắt Đại tá Dungeon. Ai cũng hiểu rằng ngay cả Mewtwo cũng đang vô cùng lưỡng lự trước vấn đề tin hay không tin. Giratina bèn nói với Mewtwo:

- Ta cũng phải thừa nhận rằng ta đã khá là vội vàng khi tin vào trực giác của ta về Đại tá Dungeon. Ta sẽ không thuyết phục cậu cũng phải tin ông ấy giống như ta. Quyết định là của cậu, và cậu quyết định thế nào thì ta sẽ theo thế ấy.

Mewtwo càng lúc càng trở nên đăm chiêu. Và rồi, cuối cùng Mewtwo cũng lên tiếng, nhưng đó chỉ là một câu hỏi chứ chưa phải một quyết định:

- Đại tá Dungeon, nếu như chúng ta nghe theo ông, thì ông có kế hoạch gì để chấm dứt được âm mưu của Đại tướng Brain?

Đại tá Dungeon gật đầu rồi nói:

- Để chấm dứt được một cách triệt để chuyện này, điểm mấu chốt chính là ở Đại tướng Brain. Chân tướng về việc Đại tướng Brain hiện giờ đang phải sống dưới dạng dữ liệu vi tính có lẽ mọi người đã biết rồi phải không, nhưng ông ta còn có một bí mật sống còn nữa...

“Một bí mật sống còn của Đại tướng Brain ư?!” – Mewtwo khẽ nheo mắt

- ...Mặc dù dưới dạng dữ liệu vi tính, Đại tướng Brain có thể di chuyển giữa các thiết bị máy móc, cũng giống như việc di chuyển một phần mềm. Tuy nhiên trên thực tế sự tồn tại này vẫn còn khá nhiều giới hạn, chẳng hạn như việc Brain luôn cần có một cơ thể sống để “mang theo” ông ta, và... ông ta vẫn phải phụ thuộc vào một “máy chủ” được đặt tại Trụ sở chính này nếu như muốn duy trì “sự sống” của mình.

- Ý của ông là sao? – Mewtwo hỏi lại

- Có nghĩa là, để có thể duy trì sự tồn tại của mình, Đại tướng Brain cần có một hệ thống máy móc vô cùng phức tạp và cồng kềnh, mà tôi tạm gọi là “máy chủ”. Nó mới là thứ thật sự đang lưu giữ kí ức và ý thức của Đại tướng Brain. Nếu như vào một lúc nào đó, thiết bị máy móc mà Đại tướng Brain đang “sống” trong đó bị phá hủy, thì chỉ cần vẫn còn máy chủ, ông ta vẫn có thể tự “khôi phục dữ liệu”. Và ngược lại, chỉ cần chiếc máy chủ bị phá hủy, thì dù Đại tướng Brain đang ở bất cứ đâu, sự tồn tại của ông ta sẽ ngay lập tức bị chấm dứt!

- Nói nôm na là... chỉ cần cái máy chủ còn, thì Đại tướng Brain còn, còn nếu phá hủy cái máy chủ, thì ông ta sẽ chết?!

- Chính xác là như vậy! – Đại tá Dungeon gật đầu – Nó thực sự là điểm yếu sống còn của Đại tướng Brain. Nếu như không phải năm xưa chính tôi cũng đã tham gia vào việc giúp cho Brain có một “sự sống tin học” như ngày nay thì bây giờ tôi cũng chẳng thể nào biết được bí mật này. Tuy nhiên, chắc chắn rằng Đại tướng Brain cũng sẽ có rất nhiều biện pháp để bảo vệ cho chiếc máy chủ của mình, và đó chính là lý do mà tôi cần có sự giúp đỡ...

Mewtwi lại tiếp tục trầm tư suy nghĩ... Rút cục thì kế hoạch này có khả thi hay không? Mặc dù đã có một phương pháp cụ thể như vậy, nhưng nghe chừng nó cũng rất liều lĩnh và khó khăn. Tuy nhiên, Đại tướng Brain chắc chắn không hề đề phòng gì đến việc này, và Mewtwo cũng không phải chỉ có một mình. Ở đâu đó trong khu vực Trụ sở chính này vẫn còn hai nhóm Alliance và Eeveelutions. Mặc dù theo kế hoạch ban đầu thì họ sẽ không cần phải đi xa đến vậy, nhưng thực sự thì Mewtwo cũng đã biết rõ, nếu như kế hoạch chỉ dừng lại ở việc giải cứu Giratina thì rút cục mọi rắc rối này vẫn chưa thể chấm dứt được và nhất định sẽ còn lặp đi lặp lại...

Chưa bao giờ Mewtwo phải đắn đo đến thế trước khi ra một quyết định...

- Được rồi, chúng ta cứ làm như vậy đi! – Rút cục Mewtwo cũng phải buông ra một câu thở dài, mà dường như là đang tự nói với chính mình hơn là nói cho người khác nghe.

Chapter 99: The Impostor


Quay trở lại với trận chiến giữa nhóm của Tropius và Đại tá Cloud. Lúc này nhóm của Tropius đang ở trong một tình thế rất nguy hiểm, khi mà bao quanh họ tràn ngập những luồng khói độc do Weezing và Torkoal tạo ra, lại có cả Skarmory luôn rình rập ẩn nấp. Mọi cố gắng xua tan hay thậm chí là cầm cự trước luồng khói độc đều không có hiệu quả. Chẳng lẽ cả Tropius, Glaceon, Flareon và Vaporeon đều đã thật sự hết cách rồi hay sao?

- Vẫn còn một cách... – Glaceon đột nhiên lên tiếng và quay sang nói với Vaporeon - ...Vaporeon, anh hãy dùng Water Veil bảo vệ cho ba người bọn anh và chừa tôi ra! Vì thời gian không có nhiều nên tôi không thể giải thích cặn kẽ ngay được. Cứ làm theo lời tôi, và lát nữa khi nào có cơ hội thì mọi người nhớ nhanh chóng chớp lấy!

Vừa nói Glaceon vừa nói vừa bước tách ra khỏi ba người còn lại. Vaporeon và Flareon đều không hiểu Glaceon đang có dự tính gì, nhưng Tropius thì đã hiểu. Ông ta nghĩ thầm: “Chắc hẳn cô bé đang lo lắng cho anh bạn của mình lắm nên mới quyết định sử dụng cách đó để nhanh chóng giải quyết vấn đề...”

Vaporeon dù không hiểu gì cả nhưng do tình thế bất đắc dĩ, anh ta vẫn cứ làm theo lời Glaceon, một lần nữa tạo ra một màng nước bao bọc quanh chính mình, Flareon và Tropius. Trong lúc ấy, Tropius thì thầm:

- Flareon, cậu hãy nhắm vào Skarmory. Còn Vaporeon hãy nhắm vào Torkoal!

Flareon và Vaporeon lại được thêm một dịp ngẩn tò te, không hiểu hai bác cháu này đang trù tính chuyện gì. Giữa màn khói dày đặc như thế này thì làm sao nhắm được kẻ địch mà tấn công? Chẳng lẽ Glaceon có biện pháp gì có thể xua tan được màn khói này thật sao?

Ở bên ngoài màng nước, Glaceon đã bắt đầu hành động... Cô bé tích tụ một chùm sáng màu xanh ở miệng, trông giống như chuẩn vị tung ra đòn Ice Beam. Nhưng kì lạ thay, ngay khi chùm sáng ấy đủ lớn, thì thay vì phóng nó ra về phía trước, Glaceon lại... bất ngờ ngậm chặt miệng!

Từ bên ngoài cũng có thể thấy rõ luồng sáng ở trong miệng Glaceon đang phát sáng xuyên qua cả cơ thể của cô bé. Luồng sáng ấy dần dần lan ra toàn thân, và rồi, toàn bộ cơ thể Glaceon bỗng nhiên bừng sáng lên giống như một ngọn hải đăng. Luồng ánh sáng sắc lạnh tỏa ra khắp mọi nơi, đóng băng tất cả những chỗ mà nó chiếu đến, giống như thể cả căn phòng tập luyện này bị chìm trong một đòn Ice Beam khổng lồ trong chốc lát! Sau khi luồng sáng qua đi, chỉ thấy tường và trần của căn phòng bị đóng băng lởm chởm, những làn khói độc thì bị hóa thành những đám mây bụi tuyết lấp lánh. Riêng Tropius, Flareon và Vaporeon thì được bình an vô sự bởi tấm màng nước đã hứng hết luồng sáng băng giá thay cho họ để rồi trở thành một lớp băng mỏng trong suốt.

“Hay lắm Glaceon!” – Tropius khen thầm trong bụng. Ông ta đã biết trước về đòn thế này của Glaceon trong những buổi luyện tập trước đây. Đây là điều mà chỉ có Glaceon mới có thể làm được, bởi cơ thể của cô bé đã được biến đổi nhờ thứ thuốc của GARMP. Nguyên lý của đòn này là dùng Ice Beam để thắp sáng, và dùng cơ thể của chính Glaceon thay cho chiếc bóng đèn, phản xạ và nhân luồng sáng Ice Beam lên nhiều lần, sau đó phóng ra khắp mọi hướng. Tuy nhiên việc sử dụng đòn này cũng giống như việc Glaceon tự đả thương mình bằng đòn Ice Beam của chính mình vậy, cho nên những người khác đều không muốn cô bé sử dụng đòn này nhiều. Glaceon cũng biết vậy, nhưng đúng như Tropius nghĩ, cô bé đang rất sốt ruột vì bị tách ra khỏi Houndoom nên một chút thương tích này cô bé cũng có thể chấp nhận được.

Vả lại, đây đúng là một phương pháp rất hữu hiệu để đối phó với chiến thuật của Đại tá Cloud. Do nhiệt độ trong căn phòng bị giảm mạnh đột ngột nên tất thảy các Pokemon của Cloud đều bị ảnh hưởng. Trong giây lát, Alakazam của Cloud bị mất sự kiểm soát đối với làn khói độc – giờ đây đã trở thành đám mây tuyết, và vì thế nó là cơ hội tốt đối với Glaceon. Ngay lúc này, chỉ với một đòn Blizzard, Glaceon đã khiến cho toàn bộ đám mây tuyết dày đặc trong căn phòng phải chịu sự chi phối của mình! Đòn Blizzard vốn đã rất dữ dội nay lại càng có uy lực hơn, nó ép toàn bộ bốn con Pokemon của Đại tá Cloud về phía chân tường bằng một lực rất mạnh. Dưới áp lực này, cộng thêm cái lạnh như muốn xé nát da thịt, Weezing và Alakazam đã không thể chịu đựng nổi. Chỉ có Torkoal và Skarmory là còn cầm cự được nhờ thuộc tính của mình, nhưng với chúng thì đã có thêm những biện pháp “chăm sóc đặc biệt” khác...

Đúng như lời Tropius đã giao hẹn từ trước, Vaporeon và Flareon liền đồng loạt phóng ra một đòn Hydro Pump và một đòn Fire Blast. Lần này thì Torkoal và Skarmory đã không thể chịu đựng thêm được nữa. Cả bốn con Pokemon của Đại tá Cloud cùng nằm vật ra trước mặt chủ nhân của mình. Toàn thân Đại tá Cloud lúc này dường như có chút run rẩy, không biết là do cái lạnh trong căn phòng này, hay là do bàng hoàng trước việc chiến thuật của mình đã bị đập tan một cách nhanh chóng?... Từ ngày Cloud nghĩ ra chiến thuật sử dụng khói độc này đến giờ, hầu như không có kẻ nào có thể bẻ gãy được nó. Nếu có chăng thì cũng không thể chỉ đơn giản trong vài ba chiêu thế này được... Nhưng cũng phải thôi, vì trên thế gian này đâu phải dễ tìm con Pokemon nào có khả năng tự biến cơ thể mình thành một “ngọn đèn băng giá”.

Cùng lúc ấy, Tropius đang dùng đòn Sunny Day tạo ra một quả cầu màu vàng cam bay lơ lửng trên không. Nhờ có quả cầu này mà không khí trong căn phòng dần dần được sưởi ấm lên. Giờ thì lợi thế lại hoàn toàn nghiêng về phía nhóm của Tropius. Bấy giờ Flareon lại bắt đầu nhếch mép cười khảy - và anh ta ước gì Đại tá Cloud có thể nghe được những lời mỉa mai của mình:

- Cái gã nào lúc nãy vừa mới mở miệng kêu “có khi ta nên kết thúc sớm trận đấu này thôi” vậy ta?! Giờ thì bọn ta đã làm cho trận đấu kết thúc sớm thật rồi đó!

Flareon nói cứ như thể đó là do công của anh ta vậy, mặc dù việc lật ngược được tình thế rõ ràng là nhờ có Glaceon trước tiên. Nhưng dù sao Flareon giờ đây cũng đã là người chung chiến hào, vả lại mọi người cũng đã quen thuộc với cái tính cách thích huênh hoang của Flareon, cho nên cũng chẳng ai để ý gì. Tropius thì đang quan tâm hơn đến việc Đại tá Cloud sẽ làm gì tiếp theo. Hắn vẫn còn hai con Pokemon nữa, mà theo như trận đấu lần trước trên đảo Sky Pillar, một trong hai con Pokemon đó là Donphan. Xét theo thuộc tính và tình hình hiện tại thì Donphan hẳn là không có mấy cơ hội, vậy thì đáng dè chừng nhất chỉ còn lại con Pokemon thứ sáu của Cloud mà thôi.

Đại tá Cloud tất nhiên cũng không phải là loại người dễ dàng chấp nhận sự thất bại, nhất là một thất bại thảm hại như thế này. Hai chân mày của hắn xô vào với nhau thể hiện sự tức giận cực độ. Không cần phải buông ra một lời nào nữa - hay chính xác hơn là hắn đã quá giận dữ cũng như xấu hổ để nói thêm bất cứ lời nào - Cloud lạnh lùng rút ra một quả Poke Ball rồi tung nó ra...

Đó không phải là Donphan... Đó là một con Pokemon khổng lồ quen thuộc...

Đó là Regigigas!!

- HỪỪỪ...!!! – Regigigas gầm lên bằng một giọng nói trầm vang nghe như tiếng sấm

- Regigigas ư? Sao lại thế được?! – Vaporeon và Flareon ngạc nhiên thốt lên


Tuy trước đây đúng là đã có một thời gian Đại tá Cloud từng sử dụng Regigigas, nhưng ai cũng biết một điều rằng trong trận đấu ở đảo Sky Pillar, Regigigas đã bị nhấn chìm trong vụ nổ của bộ ba Regi và Cloud đã phải bỏ Regigigas lại tại vùng không gian mà người thường không thể đến được ấy. Thậm chí, sau khi đã được nghe Mewtwo kể lại thì hai nhóm Alliance và Eeveelutions còn biết rõ hơn, rằng Mewtwo và Giratina đã mang những “cái lõi” của Regigigas và bộ ba Regi đến một nơi yên tĩnh để họ có thể hồi phục . Theo lời Mewtwo thì quá trình hồi phục hẳn là cũng phải mất một thời gian dài, vậy thì... nghĩ đi nghĩ lại, việc Regigigas có mặt ở đây quả là thật vô lý!

Nhưng Regigigas lại đang đứng rành rành trước mắt họ đây! Hơn nữa lại còn do Đại tá Cloud điều khiển! Sự thật quái dị này khiến cho ai nấy trong nhóm của Tropius đều phải sững sờ trong giây lát, và trong lúc đó thì... Regigigas đã bắt đầu tấn công.

Regigigas vung tay lên rồi đấm mạnh một cái xuống đất. Tuy ở một khoảng cách khá xa nhưng chấn lực của cú đấm vẫn rất mạnh mẽ và khiến cho cả bốn người trong nhóm của Tropius bị hất lên khỏi mặt đất! Không thể tự chủ, cũng không thể bám víu vào đâu, ngoại trừ Tropius biết bay ra thì cả Glaceon, Flareon lẫn Vaporeon đều bị chới với giữa không trung. Đúng lúc ấy, Regigigas liền xông đến chỗ bọn họ với những bước chân mạnh mẽ thần tốc! Vừa chạy, Regigigas vừa vung nắm đấm và nhắm vào Glaceon lúc này đang chuẩn bị rơi xuống...

Nhưng may thay, bằng đòn Wild Charge của mình, Tropius đã kịp thời lao đến chỗ Glaceon, đưa lưng ra đón lấy cô bé rồi lại lao đi, tất cả chỉ trong hai tiếng “xẹt”. Nhờ vậy nên cú đấm của Regigigas chỉ đấm vào không khí mà thôi. Tropius hỏi han:

- Glaceon, cháu không sao chứ?!

- Cháu không sao... Gã Regigigas này thật là khủng khiếp... – Glaceon ấp úng. Trong trận đấu lần trước lúc Regigigas được tung ra thì Glaceon đã bị bất tỉnh nên đây là lần đầu tiên cô bé được tận mắt chứng kiến sức mạnh huyền thoại của gã khổng lồ này.

“Có điều gì đó không bình thường ở đây...” – Tropius nghĩ thầm – “Sức mạnh này thì đúng là của Regigigas rồi, nhưng... thần thái của gã này thì hơi khác”... Tropius vẫn còn nhớ, trong trận chiến lần trước những cử chỉ của Regigigas rất vô hồn, giống như một con rối do Đại tá Cloud giật dây điều khiển. Nhưng lần này, Regigigas lại tỏ ra khá nhanh nhẹn và linh hoạt. “Đây không phải là dáng vẻ của một con Pokemon bị tẩy não, Regigigas này thực sự có lý trí của mình!” – Tropius nghĩ

Những điều nghi vấn thì có rất nhiều và không dễ gì mà lý giải được. Trong lúc ấy, Flareon và Vaporeon thì để tâm hơn tới việc tìm cách phản công lại Regigigas. Ngay khi vừa tiếp đất, Vaporeon liền hô lớn:

- Xem ra không cận chiến với gã cơ bắp này được đâu! Hãy sử dụng những đòn đánh từ xa!

Flareon cũng đã sớm có ý nghĩ như vậy. Anh ta liền tung ra một đòn Fire Blast mạnh mẽ để bắn vào Regigigas. Dưới tác động của Sunny Day, đòn Fire Blast của Flareon trở nên có uy lực hơn rất nhiều, Regigigas không thể nào né tránh. Tuy nhiên, xem chừng Regigigas cũng chẳng hề có ý định né tránh! Con Pokemon khổng lồ gồng người lên rồi đấm thẳng tay vào quầng lửa mà Flareon tung ra. Tuy quả đấm còn chưa chạm vào quầng lửa, nhưng khí lực mà nó đánh ra đã quá khủng khiếp và khiến cho quầng lửa bị chặn đứng lại, nổ tung ngay giữa lưng chừng không!

Thừa lúc ấy, Vaporeon đã tiếp cận tới gần Regigigas. Regigigas cũng nhanh chóng nhận ra điều này và vung tay định hất bay Vaporeon đi. Nhưng khi cánh tay khổng lồ ấy đập trúng người của Vaporeon thì thân thể của anh ta bỗng nhiên vỡ ra tung tóe như nước! Sau khi cánh tay của Regigigas đi qua, những giọt nước ấy lại tập hợp với nhau và tạo thành cơ thể của Vaporeon như cũ, rồi lại tiếp tục xông đến phía trước. Thì ra Vaporeon sớm đã biết khó mà đánh giáp lá cà được với Regigigas nên mới chuẩn bị trước một chiêu Acid Armor để lừa đối thủ. Sau khi đã áp sát Regigigas thành công, Vaporeon liền tận dụng thời cơ để phóng ra một đòn Ice Beam ngay giữa ngực Regigigas. Regigigas bị trúng đòn thì rống lên đau đớn, nhưng cũng lập tức vung tay đấm thẳng vào Vaporeon. Lại một lần nữa, khả năng hóa lỏng của Vaporeon đã giúp anh ta chịu đựng được cú trọng kích này và chỉ bị văng ra xa. Nhưng hẳn nhiên sau hai lần trúng đòn như thế này Vaporeon cũng không lấy làm dễ chịu gì.

Vì lo bảo vệ cho Glaceon nên Tropius cũng chỉ đứng một chỗ tạo ra những cơn gió xoáy tấn công Regigigas từ xa. Vaporeon và Flareon cũng hợp sức lại tạo thành thế giằng co với Regigigas trong giây lát. Trong suốt thời gian này, Đại tá Cloud không ra lệnh gì mấy cho Regigigas.Regigigas luôn phải ở thế tả xung hữu đột, đối thủ cũng toàn là những con Pokemon đã có nhiều kinh nghiệm thực chiến, điều đó khiến cho tình huống luôn thay đổi một cách bất ngờ và theo nhiều chiều hướng, khó mà ra lệnh được. Tuy nhiên, Regigigas cũng lại là một kẻ có thực lực rất cao, có thể “dĩ bất biến ứng vạn biến”. Thành ra việc ra lệnh cho Regigigas đã là việc vừa không thể, vừa không cần thiết.

Trận đấu này tưởng chừng như sẽ kéo dài ra dai dẳng. Thế rồi đột nhiên, trong một khoảnh khắc, Tropius chợt nhìn thấy một thứ quan trọng...

Trên ngực của Regigigas, tại chỗ vừa mới bị trúng đòn của Vaporeon, dường như có một mảng da đang bị tróc ra. Nhưng nhìn kỹ lại thì nó không giống như một mảng da bình thường... nó chỉ giống như một miếng dán nào đó dán đè lên da của Regigigas mà thôi. Bên dưới miếng dán ấy mới là lớp da thật của Regigigas, và... Tropius để ý thấy dường như còn thấp thoáng có cái gì đó nữa... Để kiểm chứng, Tropius liền huy động một luồng gió xoáy đánh đúng vào chỗ đó. Tuy đã bị hai tay của Regigigas cản lại kịp thời, nhưng chí ít thì lớp da giả cũng đã bị bong ra và để lộ khá rõ cái mà nó đang che phủ... Đó là một vết sẹo hình dấu gạch chéo!

Chỉ với một vết sẹo này thôi cũng đã khiến Tropius suy luận ra nhiều thứ...

- Glaceon, cháu còn đủ sức sử dụng Blizzard không, hay bất cứ một chiêu thức nào có sức công phá lớn cũng được? – Tropius hỏi Glaceon

- Cháu vẫn còn khỏe, đợi thêm một lúc nữa là cháu có thể sử dụng Blizzard ngay được rồi!... – Dù cô bé nói thế nhưng trong giọng nói vẫn không giấu được vẻ mệt mỏi. Đòn liên hoàn Ice Beam và Blizzard mà Glaceon sử dụng để phá chiến thuật của Đại tá Cloud khi nãy đã lấy của cô bé khá nhiều sức lực - ...Bác Tropius này, bác đã có kế hoạch gì rồi hay sao?

- Ừ, bác đã có cách rồi... Thật ra cũng không cần phải dùng mánh khóe gì cả, cứ đơn giản là đè bẹp sức mạnh của Regigigas bằng một sức mạnh lớn hơn thôi.

“Đè bẹp sức mạnh của Regigigas bằng một sức mạnh lớn hơn”?... Một người vốn tính hiền lành như Tropius mà lại nghĩ ra một chiến thuật như thế này thì kể cũng hơi lạ. Lạ hơn nữa là Tropius lại muốn dùng cách đánh này với Regigigas?! Flareon đang đứng ở gần đó nghe thấy vậy thì liền nói:

- Ông có biết đối thủ của chúng ta là ai không? Là một con Pokemon huyền thoại đấy! Không phải là tôi ngán gì việc đối đầu trực diện, nhưng nếu có thể thì chúng ta vẫn nên giữ sức hơn chứ. Đây chắc gì đã là cửa ải cuối cùng?

- Đừng lo, đối thủ này thật ra không đáng e ngại như chúng ta vẫn tưởng đâu... – Tropius vừa lắc đầu vừa mỉm cười - ...Sức mạnh thật sự của một con Pokemon huyền thoại không phải là thứ mà một con Ditto có thể hoàn toàn bắt chước được...

Chapter 100: The Irony of Fate


Làm thế nào mà Tropius lại đoán được kẻ mà họ đang chiến đấu thực ra lại là một con Ditto?

Qua lời kể của Mewtwo, Tropius đã biết gần như chắc rằng hắn không thể chính là Regigigas thực. Hắn nhất định phải là một kẻ mạo danh. Vậy thì có hai khả năng, hoặc hắn là một ảo ảnh – qua trận đấu từ nãy đến giờ thì rõ ràng khả năng này bị loại bỏ - hoặc hắn là một con Ditto biến hình. Nhưng cũng lại có một dấu hỏi lớn cho khả năng thứ hai này, đó là loài Ditto vốn dĩ chỉ có thể biến hình thành sinh vật nào đang đứng ngay trước mặt nó, và chỉ kéo dài được một thời gian ngắn mà thôi, trong khi Regigigas thì đã không còn ở trong tay tổ chức GARMP từ lâu... Tuy nhiên, khi Tropius nhìn thấy vết sẹo hình dấu gạch chéo trên người của tên Regigigas này thì câu trả lời mà ông cần đã được hé lộ:

“Chắc hẳn đây là một con Ditto đã được tiêm thuốc D.E.S.G. thành công. Chỉ có thể là nhờ tác dụng đặc biệt của loại thuốc này thì Ditto mới có thể lưu giữ được hình dạng mà nó sao chép lâu đến như vậy...” – Đó là những suy luận mà Tropius rút ra – “...Hẳn là con Ditto này đã sao chép Regigigas từ tận hồi Regigigas vẫn còn nằm trong tay tổ chức GARMP. Ấy vậy mà trong trận đấu trên đảo Sky Pillar, dù tình thế ra sao tên Đại tá kia cũng không tung con Regigigas giả này ra, đến tận bây giờ hắn mới sử dụng. Có lẽ đây đã là hậu chước cuối cùng của hắn rồi...”

Được Tropius chỉ điểm, Flareon và Glaceon cũng nhanh chóng hiểu ra được bí mật của con Regigigas giả này. Flareon nói:

- Nếu đây là một con Ditto thì chẳng phải chúng ta chỉ cần...

- ...Đúng vậy, cứ đơn giản là tung vào nó những đòn tấn công mạnh mẽ nhất mà chúng ta có thôi! – Tropius nói một cách thản nhiên

Chiến thuật của Tropius cực kỳ đơn giản, nhưng lúc trước lại chẳng ai nghĩ đến điều đó. Trong một cuộc chiến dài kỳ, đối thủ trước mặt lại là một con Pokemon có sức mạnh khổng lồ, thì ai ai cũng chỉ nghĩ đến việc sử dụng những chiến thuật dĩ nhu chế cương, lấy trí thắng sức. Nhưng bây giờ hóa ra đối thủ lại là một con Ditto giả dạng thì mọi việc lại khác hẳn. Loài Ditto tuy có thể bắt chước sức mạnh của kẻ khác nhưng sức chịu đựng của nó thì vẫn rất kém, thành ra chiến thuật tấn công đơn giản nhất lại là chiến thuật hiệu quả nhất.

- Theo bác đoán thì sau trận đấu từ nãy đến giờ, chỉ cần trúng khoảng một hoặc hai đòn nữa là hắn sẽ gục. Nhưng vì khả năng chắn đòn bằng cú đấm của hắn vẫn rất mạnh nên trước hết bác vẫn cần cháu dùng băng giá để khống chế hắn Glaceon ạ... – Tropius nói

- Không vấn đề gì, cháu đã sẵn sàng rồi! – Glaceon liền nhảy xuống khỏi lưng Tropius

- Khoan đã... – Flareon bỗng nhiên ngăn cản - ...cô em đang mệt thì cứ giữ sức đi, nếu chỉ là giữ tay giữ chân tên kia một lúc thì tôi cũng có thể làm được!

Thế rồi không đợi Glaceon hay Tropius nói gì thêm, Flareon liền hít một hơi thật sâu rồi giậm hai chân xuống đất. Ngay lập tức, từ phía dưới mặt đất chỗ tên Regigigas giả đang đứng liền phun lên hai ngọn lửa xoáy tít như hai cái lò xo, quấn chặt lấy hai chân của tên Regigigas giả. Tên khổng lồ này lúc bấy giờ còn đang mải tấn công Vaporeon nên bị bất ngờ, vội vã lấy hai tay xua xua để dập lửa. Đúng lúc ấy Flareon lại tiếp tục tạo ra thêm hai ngọn lửa xoáy nữa, khiến cho tên Regigigas giả lại thêm một phen chật vật. Những đòn tấn công này tuy không có sức sát thương cao, nhưng cũng đủ để tạo ra thời cơ cho Tropius...

XXOOẸẸẸTTT!!!

Cuối cùng, một đòn Solar Beam đầy uy lực được Tropius nhắm chuẩn thời cơ để tung ra, đánh trúng ngay giữa ngực của tên Regigigas giả. Sau những ngày tập luyện nghiêm túc, đòn Solar Beam của Tropius lúc này có sức mạnh lớn hơn hẳn trước đây, ngay cả thân hình đồ sộ của tên Regigigas giả cũng bị đánh bật ngửa ra đằng sau. Kể cả khi đối thủ đã nằm bẹp dưới đất rồi, luồng sáng Solar Beam của Tropius vẫn chưa dứt. Phải đến lúc toàn bộ cơ thể của tên Regigigas giả bỗng nhiên bị tan chảy ra và co rúm lại, hiện nguyên hình thành một con Ditto, thì Tropius mới chịu thôi.

- Hay lắm! Phen này để xem gã Đại tá kia còn giở được trò gì ra nữa nào? – Vaporeon vui vẻ cười lớn

Nhưng... hóa ra Đại tá Cloud đã không còn ở trong căn phòng này nữa. Ở chỗ hắn đứng lúc nãy giờ chỉ còn là một đống đất đá bị cày xới nham nhở. Chỉ nhìn qua là ai cũng hiểu, Cloud đã dùng Donphan để độn thổ ra khỏi căn phòng này. Tropius lắc đầu nói:

- Từ lúc tung Regigigas giả ra đến giờ hắn chỉ toàn ra lệnh hời hợt, cũng chẳng đưa Donphan ra trợ chiến. Hẳn là tên này cũng tự biết khó mà thắng được chúng ta nên đã chuẩn bị đào tẩu sẵn rồi...

Flareon và Vaporeon liền bật cười một cách khoái trá. Cứ tưởng tượng ra khuôn mặt của Đại tá Cloud lúc này trông khó coi như thế nào là đã đủ để hai anh chàng này thấy hả hê rồi. Chiến thắng này của nhóm Tropius tuy xem chừng rất vẻ vang, nhưng thực ra cũng một phần là do Đại tá Cloud đã quá khinh địch. “Nếu như ngay từ lúc đầu hắn ta đã dốc toàn lực thì trận chiến này sẽ còn phức tạp hơn nhiều” – Tropius nghĩ thầm, sau đó quay ra nói với những người khác:

- Vậy là ải đầu tiên đã qua, nhưng mọi người cũng đừng xao nhãng. Chúng ta hãy đi tìm những người khác thôi, không chừng còn có thể chi viện cho họ! – Tropius nói

Thế rồi cả bốn con Pokemon cùng tiến về phía cửa ra vào của căn phòng. Không có Cloud ở đây thì cánh cửa này chẳng thể làm khó họ được. Trong lúc Flareon hăng hái xông lên đi đầu, Glaceon cũng nhẹ nhàng đến chạy bên cạnh và nói khẽ:

- Cám ơn anh vì chuyện lúc nãy, Flareon.

- Ừm, chuyện nhỏ thôi. Dù sao tạm thời chúng ta cũng là đồng minh! – Flareon gật đầu

Glaceon vẫn còn nhớ, hồi trước, khi Glaceon còn là một con Eevee đang chạy trốn khỏi sự săn đuổi của nhóm Eeveelutions, Flareon là một trong những người có thái độ hung tợn nhất. Anh ta lúc nào cũng ăn nói một cách dữ dằn và ra đòn cũng rất ác liệt. Nhưng bây giờ thì đã không còn như thế nữa, anh ta đã tình nguyện giúp cho Glaceon tiết kiệm sức lực, giống như đang đối xử với một đồng đội của mình. Rồi trước đó anh ta cũng đã giúp nhóm Alliance giữ chân Houndoom lại khi cậu ta nổi điên. Có thể thấy không phải chỉ có Flareon mà mọi thành viên khác của nhóm Eeveelutions đều đang dần dần trở nên thân thiện hơn với nhóm Alliance. Bản thân Glaceon cũng không còn cảm thấy chán ghét những anh chàng này giống như trước đây nữa. Cô bé thầm mong rằng sau khi những chuyện này đã kết thúc, kể cả khi đã không còn những mục tiêu chung nữa, thì hai nhóm Eeveelutions và Alliance vẫn sẽ luôn luôn giữ vững mối quan hệ tốt đẹp này với nhau.

..........


Trận đấu của nhóm Tropius đã kết thúc, nhưng ở bên nhóm của Lucario, Houndoom, Tomp và Espeon thì tình hình vẫn đang rất gay cấn. Tại đây cục diện được chia ra làm hai bên rõ rệt. Một bên là Lucario, Tomp và Espeon chiến đấu với Zoroark, Crustle, Togekiss và Mienshao – tuy Lucario, Tomp và Espeon bị áp đảo về số lượng nhưng trình độ của họ thì lại cao hơn đối phương nên vẫn có thể giằng co được một cách cân bằng. Ở bên còn lại là Houndoom một mình đối phó với cặp chủ tớ Aureola và Kyurem.

Aureola hầu như không trực tiếp tham gia vào trận đấu là mấy, có vẻ như mụ ta muốn bảo lưu luồng Aura quý giá của mình. Nhưng chỉ với Kyurem không thôi thì cũng đã là cả một vấn đề lớn đối với Houndoom. Trên thực tế, Houndoom cũng tự nhận thấy rằng phải tung hết sức mạnh ra thì cậu ta mới có thể đánh ngang cơ với Kyurem được. Nhưng hiện giờ thì Houndoom lại cứ phải vừa đánh vừa giữ sức, điều đó khiến cho cậu ta dần dần bị rơi vào thế hạ phong. Mà một khi cục diện trận đấu bị chia ra làm hai phía, trong đó một phía đang ở thế cân bằng, thì kết quả chung cuộc của trận đấu này tất sẽ đặt vào phía còn lại. Nếu như Houndoom thất bại ở phía bên này, thì tự khắc sẽ kéo theo việc Lucario, Tomp và Espeon sẽ phải chịu thêm áp lực từ phía của Kyurem và Aureola, và như vậy ắt hẳn họ cũng sẽ bại trận.

Sự lo lắng cho cục diện chung của trận đấu càng lúc càng thôi thúc Houndoom bộc phát toàn bộ sức mạnh của mình ra... “Glaceon à... chắc là tớ phải nói lời xin lỗi cậu sau vậy...” – Houndoom tự nhủ.

Cuối cùng Houndoom cũng đã hạ quyết tâm. Nhưng đúng vào lúc Houndoom sắp sửa huy động tất cả nội lực tiềm tàng trong cơ thể mình ra thì đột nhiên, khắp căn phòng bỗng vang lên tiếng còi hú nghe có vẻ rất khẩn cấp. Aureola là người bị tiếng còi này làm phân tâm nhiều nhất. Mụ ta biết rõ tiếng còi này báo hiệu điều gì...

“Tiếng còi triệu tập? Chẳng lẽ đã sắp đến giờ rồi sao? Nhưng còn trận đấu ở đây thì thế nào? Ta đâu thể cứ thế này mà rời đi được?!” – Aureola suy nghĩ một cách rất nhanh

Thế rồi, cánh cửa ra vào của căn phòng luyện tập bỗng bật mở, kèm theo đó là giọng nói của một con Pokemon:

- Chủ nhân, thì ra bà đang ở đây... Bà làm tôi phải đi tìm mãi...

Dù chỉ là một câu nói bình thường, nhưng không hiểu sao ngay khi được cất lên, nó dường như đã khiến cho mọi băn khoăn của Aureola đều được xóa tan đi hết. Mụ ta liền nở một nụ cười và nói:

- Ngươi đến đúng lúc lắm!

Nhưng cũng vẫn là giọng nói ấy, nó lại khiến cho một người khác như bị đứng tim...

Lucario đột nhiên nhảy ra khỏi trận hỗn chiến với đám Pokemon của Aureola để nhìn cho rõ kẻ vừa mới lên tiếng. Đó là một con Pokemon có thân hình hơi thấp, toàn thân có màu nâu, ngoại trừ chiếc hộp sọ dài màu trắng trùm kín đầu của hắn... Một con Marowak...

- Sư huynh...?!

Lucario như bị chết đứng giữa căn phòng. Hai mắt anh ta nhìn thẳng vào đôi mắt của kẻ vừa mới tới, và đôi mắt của kẻ đó cũng vậy:

- Lucario, thì ra là đệ...

..........

Im lặng...

Mới một phút trước cả căn phòng còn đang đắm chìm trong những trận đấu khốc liệt tóe lửa, vậy mà giờ đây, tất cả đều phải dừng lại trước sự xuất hiện của kẻ vừa mới tới, một con Marowak bình thường. À không... Con Marowak này tuy bình thường, nhưng duyên nợ của hắn với một số người đang đứng trong căn phòng này thì không bình thường chút nào...

- Anh Lucario... – Houndoom nói bằng một giọng rất khẽ - ...Kia có phải... chính là vị sư huynh mà anh đã từng kể đấy không?

Lucario từ từ gật đầu, mắt vẫn không rời khỏi con Marowak. Hai mắt anh ta nửa như đang nheo lại, nửa như đang trợn trừng, thể hiện trạng thái cảm xúc trong lòng anh ta lúc này cũng đang có rất nhiều mâu thuẫn.

Giờ thì Houndoom cũng đã có thể lờ mờ hiểu ra được tậm trạng của Lucario... Cậu ta vẫn còn nhớ về câu chuyện mà Lucario kể về hồi anh ta vẫn còn theo học với Virizion ở khu rừng Pinwheel Forest. Lúc ấy anh ta còn có một vị sư huynh nữa, đó là một con Marowak. Tuy nhiên, sau trận quyết đấu giữa hai huynh đệ để chọn ra truyền nhân của chiêu thức Sacred Sword, Marowak đã bị Lucario đánh bại và đã tự ý bỏ đi. Cây gậy xương mà Lucario thường hay dùng chính là kỉ vật mà Marowak đã tặng lại trước khi anh ta ra đi. Kể từ lúc đó, Lucario không hề nghe ngóng được bất kỳ một tin tức gì của Marowak, cho đến ngày hôm nay... Định mệnh thật khéo trêu ngươi. Trong số trăm ngàn những cách sắp xếp của số phận, không hiểu sao Lucario và Marowak lại gặp nhau ngay tại đây, trong một hoàn cảnh như thế này? Chẳng trách tại sao Lucario lại phải xúc động đến thế...

- Sư huynh... có phải huynh cũng là một trong số những con Pokemon của Aureola?... – Lucario hỏi bằng một giọng bình tĩnh đến đáng ngạc nhiên

Marowak cũng trả lời lại một cách rất bình thường:

- Đúng vậy.

“Tại sao chuyện này lại có thể xảy ra được chứ?” – Houndoom nhăn trán. Vậy là ranh giới chiến tuyến của hai huynh đệ này đã được phân ra rõ ràng. Lucario đang phải đối đầu với chính sư huynh của mình, và lần này đó là sự thật, không phải là một ảo ảnh nữa. Houndoom có thể thấy được nắm tay của Lucario đang xiết chặt lên cây gậy xương đang nằm trong tay anh ta – cũng chính là vật tượng trưng cho tình cảm của hai huynh đệ này.

Giữa bầu không khí nặng nề đó, Đại tá Aureola bỗng nhiên lên tiếng:

- Marowak, nghe thấy tiếng còi ban nãy chắc ngươi cũng hiểu rồi chứ? Ta cần phải đi ngay bây giờ, Kyurem cũng sẽ đi cùng ta. Chuyện ở đây sẽ hoàn toàn do ngươi phụ trách.

Sau đó Aureola thảy cho Marowak thanh kiếm Steel Heart mà nãy giờ mụ cầm trong tay. Marowak đón lấy thanh kiếm một cách nhẹ nhàng. Có thể thấy Marowak vẫn khá là bình tĩnh trong hoàn cảnh này, khác hẳn với Lucario lúc này đang bị đủ thứ cảm xúc và suy nghĩ đè nặng trong lòng.

- Ta biết ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận đấu này từ lâu, Steel Heart cũng đã ở trong tay ngươi rồi. Ngươi đừng có làm ta thất vọng đấy.

Aureola vừa nói vừa trèo lên lưng Kyurem. Khi Aureola dứt lời cũng là lúc Kyurem cất cánh bay ra khỏi cánh cửa nơi Marowak vừa mới xuất hiện. Lucario, Houndoom và những người khác đều chẳng có tâm trạng nào để cản mụ ta lại. Tất cả đều đang đổ dồn dự chú ý của mình vào con Marowak với thanh kiếm Steel Heart trên tay kia.

- Sư huynh, đệ có rất nhiều câu hỏi... Huynh có thể trả lời đệ được không? – Lucario nói như đang nhả từng chữ một

Marowak, vẫn với điệu bộ bình tĩnh như không, bước ra đóng cánh cửa ra vào của căn phòng lại. Sau khi trở vào trong, Marowak mới bắt đầu nói:

- Lâu lắm rồi hai huynh đệ ta mới gặp lại nhau, trước khi bước vào trận đấu có lẽ nói chuyện một chút cũng không sao... Ta biết đệ chắc chắn đang băn khoăn rất nhiều thứ về ta, chẳng hạn như về việc ta đầu quân cho Đại tá Aureola, về Steel Heart, và về trận đấu mà đệ không thể ngờ rằng ta đã chuẩn bị từ rất lâu này...

Giờ thì Lucario lại trở nên im lặng. Marowak nói như đang đọc được những suy nghĩ của Lucario vậy. Không biết chừng ngay cả cuộc nói chuyện này cũng đã được Marowak chuẩn bị sẵn sàng từ trước rồi. Lucario chỉ còn biết đứng yên và chờ đợi những gì mà Marowak sẽ tiết lộ.

- Sư đệ à, có thể đệ đang nghĩ rằng tất cả những việc này là một trò đùa của số phận... nhưng không phải vậy đâu. Trên đời này không có nhiều sự tình cờ đến thế đâu, tất cả đều có mối liên hệ của nó cả. Việc ta đầu quân cho Đại tá Aureola cũng vậy, việc Steel Heart nằm trong tay ta cũng vậy, trận đấu này cũng vậy... và... cả việc Đại tá Aureola bắt cóc Riolu năm xưa cũng vậy...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến