Chapter 41: Nightmares and Sweet Dreams
Ban đêm, tại một khu vực gần hồ Acuity…
Đêm nay là một đêm không trăng. Những vì sao lấp lánh trên bầu trời không đủ để soi rọi cho bóng đêm lúc này đang bao trùm vạn vật. Hồ Acuity cũng là một nơi ở gần cực bắc của Sinnoh nên dù đang ở giữa mùa hè nhưng nó vẫn có thời tiết lạnh giá. Đêm tối… gió rét… những điều này thật dễ khiến cho người ta cảm thấy mình thật cô độc…
Bỗng nhiên có một tia sáng màu vàng kim lướt qua giữa bóng đêm đen như mực ấy. Ánh sáng rọi sáng khắp cả một vùng, trông cứ như thể mặt trăng đã rời khỏi vị trí của nó trên bầu trời đêm mà chu du xuống dưới hạ giới này vậy. Vừa lướt đi, từ ánh sáng ấy vừa vọng ra tiếng gọi:
- Darkrai, tôi biết anh đang ở đây… Hãy trả lời tôi đi!
Dù đang ở giữa nơi đồng không mông quạnh không có lấy một bóng cây nhưng từ không gian xung quanh bỗng rộ lên tiếng xào xạc, nghe như tiếng trả lời của bóng đêm trước lời gọi của ánh sáng vậy... Một lúc sau, một khuôn mặt với đôi mắt màu xanh dương bí ẩn, mái tóc trắng dài trông như một làn khói và chiếc cổ áo gai góc màu đỏ cam đột nhiên hiện ra từ trong bóng tối… Khuôn mặt đó cất tiếng nói:
- Cô còn đuổi theo tôi làm gì nữa hả Cresselia?...
Giọng nói nghe mới thật trầm buồn làm sao… Ngay khi nghe thấy giọng nói ấy, nhìn thấy khuôn mặt ấy, vầng sáng màu vàng liền lập tức hiện nguyên hình thành một con Pokemon tuyệt đẹp, với thân hình trông giống như một con thiên nga được gắn lên mình những vầng trăng lưỡi liềm rực rỡ màu sắc. Trên gương mặt của con Pokemon ấy lúc này là một sự quan tâm không thể che giấu:
- Ôi Darkrai… anh có biết là để tìm anh tôi đã phải vất vả đến thế nào không? May mà cuối cùng tôi cũng đã gặp được anh ở đây… Darkrai… Tôi cố gắng đi tìm anh là để khuyên anh hãy quay trở lại…
- Quay trở lại?!... – Toàn bộ thân thể bên dưới của Darkrai lần lượt hiện ra, nửa trông giống như một kị sĩ với chiếc áo giáp đen, nửa lại giống như một hồn ma – Cresselia à, sau những chuyện đã xảy ra ở Newmoon Island, rồi cả những chuyện vừa mới xảy ra ở đây, cô vẫn nghĩ là tôi còn có thể quay lại sao?... Cô nên chấp nhận một sự thật rằng tôi và con người không thể cùng đội trời chung với nhau được!
- Đó chỉ là do bản năng tự vệ của con người mà thôi Darkrai à… - Cresselia vẫn tiếp tục nói với giọng tha thiết – Anh đừng giận con người… Chỉ vì họ sợ hãi những cơn ác mộng sẽ đến với họ nên họ mới làm như vậy… Họ không có tội…
- Họ không có tội, vậy không lẽ là tôi có tội?! – Darkrai vẫn một mực khăng khăng – Cô biết đấy, bản chất của tôi từ lúc được sinh ra là sẽ gây ra những cơn ác mộng hoặc những chứng bệnh tâm lý cho tất cả mọi sinh vật xung quanh tôi. Đó là điều mà tôi không thể thay đổi được, và dù tôi đi đến đâu thì người ta cũng sẽ ghê sợ tôi đến đó… Ban đầu tôi cũng hiểu chuyện này và quyết định sẽ sống ẩn cư ở Newmoon Island để tránh gây ảnh hưởng cho người khác, nhưng không ngờ dù đã như vậy mà con người vẫn cứ xông tới tận Newmoon Island để tấn công tôi, buộc tôi phải bỏ hòn đảo đó mà lánh tới đây! Nhưng thậm chí sang đến đây rồi mà tôi vẫn chưa được yên, họ vẫn cứ tiếp tục truy lùng tôi! Tôi không thể chịu được nữa! Họ quyết phải tiêu diệt tôi cho bằng được cô hiểu không?!!!
Giọng nói của Darkrai lúc này hình như có xen lẫn chút đau thương thoáng qua. Cresselia bèn dịu giọng xuống:
- Anh đừng nên coi khả năng bẩm sinh của mình như một gánh nặng, Nếu muốn thì anh vẫn có thể kiềm chế nó, vẫn có thể sử dụng nó đúng mục đích cơ mà… Darkrai, xin hãy nghe tôi, hãy bình tĩnh lại và quay về đi… Đừng chọn cho mình một cuộc sống cô độc như bây giờ…
- Muộn rồi Cresselia ạ… - Darkrai nói dứt khoát - …Tôi đâu có giống như cô, cô được mọi người yêu quí và kính trọng vì khả năng của cô là đem lại sự bình yên trong tâm hồn của người khác, nhưng tôi thì ngược lại hoàn toàn! Con người muốn tiêu diệt tôi, vậy thì tôi cũng chẳng cần phải nghĩ cho họ làm gì nữa!... Vả lại, giờ đây tôi cũng đâu có cô độc… Tôi đã có đồng minh của mình rồi…
Trong khi Cresselia còn đang ngạc nhiên khi Darkrai nói ra 2 chữ “đồng minh” thì đúng lúc đó, từ trên cao bỗng có một thân hình to lớn xuất hiện và đáp xuống bên cạnh Darkrai! Từ ánh sáng phát ra ở đốm lửa nằm dưới đuôi của thân hình nọ, Cresselia có thể nhìn thấy rõ đây là một con Charizard…
- Darkrai nói đúng đấy! – Con Charizard mới tới tiếp lời của Darkrai - Bây giờ ông ta không còn chỉ có một mình nữa… ông ta đã là một thành viên của tổ chức GARMP rồi!
Sự xuất hiện cùng với những lời nói của Charizard khiến cho Cresselia không khỏi băn khoăn:
- Ngươi là ai? Tổ chức GARMP là cái gì?
- Tôi là sứ giả của Đại tướng Brain, thống lãnh tối cao của tổ chức GARMP! – Charizard đáp – Còn tổ chức GARMP là gì ư? Đó là một tổ chức được thành lập nhằm mục đích thay đổi thế giới này, xây dựng lại những trật tự mới thay thế cho những trật tự cũ vốn đã quá đỗi cổ hủ!... Phải nói rằng quyết định gia nhập tổ chức GARMP của Darkrai là cực kì sáng suốt, bởi vì như vậy ông ta sẽ được góp phần vàp sự nghiệp cao cả chung của tổ chức, và mọi thành viên của tổ chức cũng sẽ cùng sát cánh với ông ta…
Chỉ mới nghe Charizard giới thiệu thôi mà Cresselia đã cảm thấy tổ chức GARMP này quả là ngông cuồng! Cresselia không buồn đôi co với Charizard mà quay sang nói với Darkrai:
- Darkrai, anh đồng ý đi theo tổ chức đó thật sao?
- Đúng vậy, Cresselia… - Darkrai gật đầu – Chỉ có ở đó người ta mới chấp nhận tôi, mới coi trọng tôi. Việc tôi gia nhập GARMP là hoàn toàn tự nguyện… Hơn nữa, Đại tướng Brain cũng đã hứa với tôi rằng khi mục tiêu của họ thành công, họ sẽ có thể xóa bỏ cho tôi khả năng gây ác mộng vốn đã gây cho tôi quá nhiều phiền toái từ trước đến nay…
- Anh đồng ý để người khác xóa bỏ khả năng bẩm sinh của anh sao Darkrai?! – Cresselia ngỡ ngàng thốt lên
- Không chỉ có vậy đâu!... – Charizard nói xen vào – Hiện giờ tại Trụ sở của GARMP ở Sinnoh đang thiếu một vị trí Đại tá, do vị Đại tá trước của Sinnoh đã rời bỏ và phản bội tổ chức. Đại tướng Brain đã có lệnh nếu như Darkrai gia nhập tổ chức GARMP thì vị trí Đại tá này sẽ được chuyển ngay cho Darkrai, và như vậy Darkrai sẽ trở thành Đại tá đầu tiên của tổ chức GARMP mà không phải là con người! Đó sẽ là một vinh dự lớn cho Darkrai đấy, bởi vì trong tổ chức GARMP chức danh Đại tá chỉ đứng dưới một người là Đại tướng Brain mà thôi!
- Darkrai… thật không ngờ chỉ vì những lý do như thế mà anh lại…
- Gia nhập GARMP là cả một vinh dự đấy… – Charizard lại nhắc lại và cắt lời Cresselia – Ngay cả bà nếu muốn thì cũng có thể cùng gia nhập với chúng tôi! Tổ chức GARMP luôn mở rộng cửa đón chào những Pokemon huyền thoại có năng lực như bà và Darkrai…
- Không đời nào ta lại đi theo các người!
- Hỡi Cresselia, con Pokemon huyền thoại của ánh trăng… tổ chức GARMP chúng tôi đang rất cần nguồn nhân lực… Bà có chấp nhận lời mời của tôi hay không thì tùy, nhưng một khi tôi đã gặp bà thì tôi sẽ không để bà bỏ đi một cách dễ dàng đâu…
Dứt lời, từ hai nắm tay của Charizard bỗng bùng lên hai ngọn lửa đỏ rực như để hăm dọa. Ẩn ý của Charizard đã quá rõ ràng… Thì ra ngay từ đầu tên Charizard đó đã phục kích sẵn tại nơi này, chỉ chờ Cresselia đến tìm Darkrai là sẽ tung một mẻ lưới để tóm gọn! Trước tình thế này Cresselia vẫn hiên ngang đáp lại:
- Muốn ta khuất phục thì phải xem ngươi có đủ bản lĩnh không đã!
Nói xong, toàn thân Cresselia lại bừng lên một luồng sáng màu vàng kim chói lọi, khiến cho cả khu vực gần hồ Acuity rực sáng lên như giữa ban ngày. Hành động này cũng giống như một lời chấp nhận tuyên chiến của Cresselia. Charizard thấy vậy chỉ nhoẻn miệng cười một cách khinh khỉnh…
Dưới ánh sáng chiếu rọi, Cresselia mới có thể nhìn rõ hơn đối thủ của mình. Hắn là một con Charizard vạm vỡ hơn những con Charizard bình thường. Trên ngực hắn có một cái dấu ấn hình tam giác màu đỏ, và trên cổ tay trái của hắn có đeo một thiết bị máy móc gì đó trông hơi giống đồng hồ nhưng không rõ lắm. Nhìn hắn có vẻ như đã được huấn luyện rất bài bản và kĩ lưỡng, Cresselia bèn tự nhắc nhở mình rằng tuyệt đối không được chủ quan khinh địch… Cứ như vậy, cả Cresselia và Charizard cùng từ từ nhấc người lên không trung, hai bên nhìn nhau với ánh mắt không có lấy nửa phân nhún nhường. Trận đấu sắp sửa được bắt đầu… Cresselia thử liếc mắt sang nhìn Darkrai, và chỉ thấy ông ta đứng chắp tay đằng sau lưng, nét mặt không hề có chút gì quan tâm cả…
“Darkrai… anh đã thực sự trở thành một kẻ vô tình rồi…” – Cresselia nghĩ đến điều đó trong lòng mà không khỏi cảm thấy chua xót…
……….
Đêm nay là một đêm không trăng. Những vì sao lấp lánh trên bầu trời không đủ để soi rọi cho bóng đêm lúc này đang bao trùm vạn vật. Hồ Acuity cũng là một nơi ở gần cực bắc của Sinnoh nên dù đang ở giữa mùa hè nhưng nó vẫn có thời tiết lạnh giá. Đêm tối… gió rét… những điều này thật dễ khiến cho người ta cảm thấy mình thật cô độc…
Bỗng nhiên có một tia sáng màu vàng kim lướt qua giữa bóng đêm đen như mực ấy. Ánh sáng rọi sáng khắp cả một vùng, trông cứ như thể mặt trăng đã rời khỏi vị trí của nó trên bầu trời đêm mà chu du xuống dưới hạ giới này vậy. Vừa lướt đi, từ ánh sáng ấy vừa vọng ra tiếng gọi:
- Darkrai, tôi biết anh đang ở đây… Hãy trả lời tôi đi!
Dù đang ở giữa nơi đồng không mông quạnh không có lấy một bóng cây nhưng từ không gian xung quanh bỗng rộ lên tiếng xào xạc, nghe như tiếng trả lời của bóng đêm trước lời gọi của ánh sáng vậy... Một lúc sau, một khuôn mặt với đôi mắt màu xanh dương bí ẩn, mái tóc trắng dài trông như một làn khói và chiếc cổ áo gai góc màu đỏ cam đột nhiên hiện ra từ trong bóng tối… Khuôn mặt đó cất tiếng nói:
- Cô còn đuổi theo tôi làm gì nữa hả Cresselia?...
Giọng nói nghe mới thật trầm buồn làm sao… Ngay khi nghe thấy giọng nói ấy, nhìn thấy khuôn mặt ấy, vầng sáng màu vàng liền lập tức hiện nguyên hình thành một con Pokemon tuyệt đẹp, với thân hình trông giống như một con thiên nga được gắn lên mình những vầng trăng lưỡi liềm rực rỡ màu sắc. Trên gương mặt của con Pokemon ấy lúc này là một sự quan tâm không thể che giấu:
- Ôi Darkrai… anh có biết là để tìm anh tôi đã phải vất vả đến thế nào không? May mà cuối cùng tôi cũng đã gặp được anh ở đây… Darkrai… Tôi cố gắng đi tìm anh là để khuyên anh hãy quay trở lại…
- Quay trở lại?!... – Toàn bộ thân thể bên dưới của Darkrai lần lượt hiện ra, nửa trông giống như một kị sĩ với chiếc áo giáp đen, nửa lại giống như một hồn ma – Cresselia à, sau những chuyện đã xảy ra ở Newmoon Island, rồi cả những chuyện vừa mới xảy ra ở đây, cô vẫn nghĩ là tôi còn có thể quay lại sao?... Cô nên chấp nhận một sự thật rằng tôi và con người không thể cùng đội trời chung với nhau được!
- Đó chỉ là do bản năng tự vệ của con người mà thôi Darkrai à… - Cresselia vẫn tiếp tục nói với giọng tha thiết – Anh đừng giận con người… Chỉ vì họ sợ hãi những cơn ác mộng sẽ đến với họ nên họ mới làm như vậy… Họ không có tội…
- Họ không có tội, vậy không lẽ là tôi có tội?! – Darkrai vẫn một mực khăng khăng – Cô biết đấy, bản chất của tôi từ lúc được sinh ra là sẽ gây ra những cơn ác mộng hoặc những chứng bệnh tâm lý cho tất cả mọi sinh vật xung quanh tôi. Đó là điều mà tôi không thể thay đổi được, và dù tôi đi đến đâu thì người ta cũng sẽ ghê sợ tôi đến đó… Ban đầu tôi cũng hiểu chuyện này và quyết định sẽ sống ẩn cư ở Newmoon Island để tránh gây ảnh hưởng cho người khác, nhưng không ngờ dù đã như vậy mà con người vẫn cứ xông tới tận Newmoon Island để tấn công tôi, buộc tôi phải bỏ hòn đảo đó mà lánh tới đây! Nhưng thậm chí sang đến đây rồi mà tôi vẫn chưa được yên, họ vẫn cứ tiếp tục truy lùng tôi! Tôi không thể chịu được nữa! Họ quyết phải tiêu diệt tôi cho bằng được cô hiểu không?!!!
Giọng nói của Darkrai lúc này hình như có xen lẫn chút đau thương thoáng qua. Cresselia bèn dịu giọng xuống:
- Anh đừng nên coi khả năng bẩm sinh của mình như một gánh nặng, Nếu muốn thì anh vẫn có thể kiềm chế nó, vẫn có thể sử dụng nó đúng mục đích cơ mà… Darkrai, xin hãy nghe tôi, hãy bình tĩnh lại và quay về đi… Đừng chọn cho mình một cuộc sống cô độc như bây giờ…
- Muộn rồi Cresselia ạ… - Darkrai nói dứt khoát - …Tôi đâu có giống như cô, cô được mọi người yêu quí và kính trọng vì khả năng của cô là đem lại sự bình yên trong tâm hồn của người khác, nhưng tôi thì ngược lại hoàn toàn! Con người muốn tiêu diệt tôi, vậy thì tôi cũng chẳng cần phải nghĩ cho họ làm gì nữa!... Vả lại, giờ đây tôi cũng đâu có cô độc… Tôi đã có đồng minh của mình rồi…
Trong khi Cresselia còn đang ngạc nhiên khi Darkrai nói ra 2 chữ “đồng minh” thì đúng lúc đó, từ trên cao bỗng có một thân hình to lớn xuất hiện và đáp xuống bên cạnh Darkrai! Từ ánh sáng phát ra ở đốm lửa nằm dưới đuôi của thân hình nọ, Cresselia có thể nhìn thấy rõ đây là một con Charizard…
- Darkrai nói đúng đấy! – Con Charizard mới tới tiếp lời của Darkrai - Bây giờ ông ta không còn chỉ có một mình nữa… ông ta đã là một thành viên của tổ chức GARMP rồi!
Sự xuất hiện cùng với những lời nói của Charizard khiến cho Cresselia không khỏi băn khoăn:
- Ngươi là ai? Tổ chức GARMP là cái gì?
- Tôi là sứ giả của Đại tướng Brain, thống lãnh tối cao của tổ chức GARMP! – Charizard đáp – Còn tổ chức GARMP là gì ư? Đó là một tổ chức được thành lập nhằm mục đích thay đổi thế giới này, xây dựng lại những trật tự mới thay thế cho những trật tự cũ vốn đã quá đỗi cổ hủ!... Phải nói rằng quyết định gia nhập tổ chức GARMP của Darkrai là cực kì sáng suốt, bởi vì như vậy ông ta sẽ được góp phần vàp sự nghiệp cao cả chung của tổ chức, và mọi thành viên của tổ chức cũng sẽ cùng sát cánh với ông ta…
Chỉ mới nghe Charizard giới thiệu thôi mà Cresselia đã cảm thấy tổ chức GARMP này quả là ngông cuồng! Cresselia không buồn đôi co với Charizard mà quay sang nói với Darkrai:
- Darkrai, anh đồng ý đi theo tổ chức đó thật sao?
- Đúng vậy, Cresselia… - Darkrai gật đầu – Chỉ có ở đó người ta mới chấp nhận tôi, mới coi trọng tôi. Việc tôi gia nhập GARMP là hoàn toàn tự nguyện… Hơn nữa, Đại tướng Brain cũng đã hứa với tôi rằng khi mục tiêu của họ thành công, họ sẽ có thể xóa bỏ cho tôi khả năng gây ác mộng vốn đã gây cho tôi quá nhiều phiền toái từ trước đến nay…
- Anh đồng ý để người khác xóa bỏ khả năng bẩm sinh của anh sao Darkrai?! – Cresselia ngỡ ngàng thốt lên
- Không chỉ có vậy đâu!... – Charizard nói xen vào – Hiện giờ tại Trụ sở của GARMP ở Sinnoh đang thiếu một vị trí Đại tá, do vị Đại tá trước của Sinnoh đã rời bỏ và phản bội tổ chức. Đại tướng Brain đã có lệnh nếu như Darkrai gia nhập tổ chức GARMP thì vị trí Đại tá này sẽ được chuyển ngay cho Darkrai, và như vậy Darkrai sẽ trở thành Đại tá đầu tiên của tổ chức GARMP mà không phải là con người! Đó sẽ là một vinh dự lớn cho Darkrai đấy, bởi vì trong tổ chức GARMP chức danh Đại tá chỉ đứng dưới một người là Đại tướng Brain mà thôi!
- Darkrai… thật không ngờ chỉ vì những lý do như thế mà anh lại…
- Gia nhập GARMP là cả một vinh dự đấy… – Charizard lại nhắc lại và cắt lời Cresselia – Ngay cả bà nếu muốn thì cũng có thể cùng gia nhập với chúng tôi! Tổ chức GARMP luôn mở rộng cửa đón chào những Pokemon huyền thoại có năng lực như bà và Darkrai…
- Không đời nào ta lại đi theo các người!
- Hỡi Cresselia, con Pokemon huyền thoại của ánh trăng… tổ chức GARMP chúng tôi đang rất cần nguồn nhân lực… Bà có chấp nhận lời mời của tôi hay không thì tùy, nhưng một khi tôi đã gặp bà thì tôi sẽ không để bà bỏ đi một cách dễ dàng đâu…
Dứt lời, từ hai nắm tay của Charizard bỗng bùng lên hai ngọn lửa đỏ rực như để hăm dọa. Ẩn ý của Charizard đã quá rõ ràng… Thì ra ngay từ đầu tên Charizard đó đã phục kích sẵn tại nơi này, chỉ chờ Cresselia đến tìm Darkrai là sẽ tung một mẻ lưới để tóm gọn! Trước tình thế này Cresselia vẫn hiên ngang đáp lại:
- Muốn ta khuất phục thì phải xem ngươi có đủ bản lĩnh không đã!
Nói xong, toàn thân Cresselia lại bừng lên một luồng sáng màu vàng kim chói lọi, khiến cho cả khu vực gần hồ Acuity rực sáng lên như giữa ban ngày. Hành động này cũng giống như một lời chấp nhận tuyên chiến của Cresselia. Charizard thấy vậy chỉ nhoẻn miệng cười một cách khinh khỉnh…
Dưới ánh sáng chiếu rọi, Cresselia mới có thể nhìn rõ hơn đối thủ của mình. Hắn là một con Charizard vạm vỡ hơn những con Charizard bình thường. Trên ngực hắn có một cái dấu ấn hình tam giác màu đỏ, và trên cổ tay trái của hắn có đeo một thiết bị máy móc gì đó trông hơi giống đồng hồ nhưng không rõ lắm. Nhìn hắn có vẻ như đã được huấn luyện rất bài bản và kĩ lưỡng, Cresselia bèn tự nhắc nhở mình rằng tuyệt đối không được chủ quan khinh địch… Cứ như vậy, cả Cresselia và Charizard cùng từ từ nhấc người lên không trung, hai bên nhìn nhau với ánh mắt không có lấy nửa phân nhún nhường. Trận đấu sắp sửa được bắt đầu… Cresselia thử liếc mắt sang nhìn Darkrai, và chỉ thấy ông ta đứng chắp tay đằng sau lưng, nét mặt không hề có chút gì quan tâm cả…
“Darkrai… anh đã thực sự trở thành một kẻ vô tình rồi…” – Cresselia nghĩ đến điều đó trong lòng mà không khỏi cảm thấy chua xót…
……….
Sáng ngày hôm sau, cách đó không xa…
Tropius đang bay lừng lững trên không trung, ngồi trên lưng ông ta là Lucario, Houndour và Eevee. Mewt thì đang bay ở phía sau đó một đoạn khá gần. Kể từ khi có Tropius gia nhập nhóm, Mewt đã được ông ta dạy thêm khá nhiều thứ về việc bay, chẳng hạn như cách chao liệng, cách bay dựa theo hướng gió, cách giữ sức để bay được lâu hơn… Tuy nhiên dù đã có nhiều tiến bộ thì việc học bay của Mewt vẫn chưa thể gọi là đã thành thạo, và cứ lâu lâu cả nhóm lại phải nghỉ một lần để lấy lại sức. Sau trận chiến với Umbreon, mọi người đều đã nhìn ra tiềm năng đang ẩn chứa trong người Mewt, và vì thế bên cạnh việc đi tìm Cresselia để rèn luyện cho cậu nhóc, thường ngày mọi người cũng hay giúp Mewt tập huấn thêm.
Mấy ngày nay trôi qua khá êm đềm. Từ khu rừng Eterna Forest, băng qua dãy núi Coronet và đến hồ Acuity… vì phần lớn thời gian cả nhóm di chuyển trên không nên mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng nhàn cư vi bất thiện… khi không có chuyện gì để làm, lại có một đề tài vớ vẩn được nảy sinh để giết thời gian, đó là việc đặt tên cho cả nhóm.
- Cái tên “những anh hùng lang thang” là cái tên hay nhất rồi! – Giọng của Houndour oang oang
- Khiếp, tên gì mà nghe cơ cực khổ sở thế! – Eevee cãi lại – Hãy đặt tên nhóm là “những người bạn thanh cao” đi!
- Mục đích của chúng ta là thu thập cho đủ các Heart phải không, vậy sao không đặt tên nhóm là “những người hàn gắn vũ trụ” nhỉ?... – Tropius cũng hiếu kì tham gia vào cuộc tranh cãi
- Hãy đặt tên nhóm là “đội giải cứu Mewtwo”… - Mewt bay ở tận đằng sau cũng cố nói vọng lên
Chỉ có Lucario là từ đầu đến giờ không có ý kiến gì. Houndour liền quay ra hỏi:
- Ý anh thế nào hả Lucario? Cái tên “những anh hùng lang thang” là hay nhất phải không?
- Theo tôi nghĩ thì tên nhóm không nên để dài lê thê như những cái tên vừa rồi… - Lucario cuối cùng cũng mở miệng – Mọi người có thấy nhóm “Eeveelutions” có cái tên rất ngắn gọn mà đầy đủ ý nghĩa không? Theo tôi chúng ta cũng nên học tập theo phong cách này…
Mọi người đều ngẫm thấy Lucario nói có lý, vậy là họ lại cùng vắt óc ra để nghĩ xem có cái tên nào vừa ngắn mà vừa sâu sắc không… Chỉ có điều, Mewt, Lucario, Houndour, Eevee và Tropius mỗi người một vẻ, mục tiêu của họ cũng có phần khác nhau, thật khó mà có thể tìm được một cái tên cho trọn vẹn, thống nhất.
Trong lúc mọi người đang đăm chiêu suy nghĩ, bỗng Tropius cất tiếng gọi:
- Mọi người nhìn xem, ở dưới kia có cái gì đó không được bình thường thì phải!…
Đúng như vậy, ở dưới mặt đất, mọi người chợt nhận ra có một lớp sương mù bàng bạc đang giăng dày đặc. Nhìn lớp sương mù này trông không giống sương mù tự nhiên cho lắm. Tò mò, Mewt liền thử dùng Miracle Eye để nhìn xuyên qua màn sương, và ngay lập tức nó nhận ra được thứ đang ẩn mình đằng sau màn sương đó là gì:
- Có một con Pokemon đang trốn ở dưới lớp sương đó! Hình như con Pokemon này đang bị thương! – Mewt gọi những người khác, sau đó nó liền sà xuống bay vào trong màn sương để nhìn rõ tình hình
Những người khác tuy không muốn nhiều chuyện nhưng vì Mewt hạ xuống nhanh quá không kịp ngăn lại nên Tropius cũng đành phải bay theo. Gì chứ về cái khoản lao vào giúp đỡ người khác thì ai cũng biết Mewt là số một. Nghĩ vậy nên ai nấy cũng đều im lặng không nói câu nào, chỉ thầm hi vọng chuyện này sẽ không nảy sinh ra thêm rắc rối gì khác…
Đi sâu vào màn sương theo sự dẫn đường của Mewt, chẳng mấy chốc mọi người đã tiến vào đến khu vực trung tâm. Tại đây, mọi người nhìn thấy khắp nơi là những lớp ánh sáng màu vàng kim, cứ như thể đây không phải là sương mù mà là những hạt bụi vàng li ti bay rải rác vậy. Càng lúc, mọi người càng tin rằng màn sương mù này dù do ai tạo ra thì kẻ đó cũng thật là phi thường…
- Đây rồi!
Mewt đột nhiên hô lên báo hiệu. Cuối cùng mọi người cũng đã tìm ra điều mà họ đang muốn tìm – một con Pokemon với thân hình của thiên nga trông lộng lẫy như một nàng tiên! Ở gần cổ của con Pokemon này có một vết bỏng màu đỏ trông khá nghiêm trọng. Khi nhìn thấy có người lạ đến, con Pokemon này liền hỏi với giọng điệu nghi hoặc:
- Các người là ai? Làm sao các người có thể tìm thấy ta trong lớp sương mù này?
- Cô gì ơi xin hãy bình tĩnh! – Mewt vội vàng xua tay – Bọn cháu đến đây không phải để làm hại cô đâu! Chỉ vì thông qua Miracle Eye cháu nhìn thấy có người bị thương nên mới…
Như để chứng minh thành ý của mình, Mewt liền quay lại nhìn Lucario và nói:
- Anh Lucario, lấy cho em một trái Rawst Berry để em trị bỏng cho cô ấy với!
Lucario liền thò tay vào chiếc túi ngọc trai và tìm một trái Rawst Berry, sau đó ném cho Mewt. Mewt bắt lấy và dùng hai tay đưa trái Rawst Berry đó cho con Pokemon lạ mặt kia rồi nói:
- Cô hãy ăn cái này vào đi, vết bỏng của cô sẽ được trị khỏi hoàn toàn!
Con Pokemon kia dường như đã biết việc Rawst Berry có thể trị bỏng, điều đáng nghi ngờ chỉ là việc liệu những người đang đứng trước mặt đây có đáng tin cậy hay không… Tuy nhiên, dường như vẻ thật thà của Mewt đã lấy được niềm tin của con Pokemon ấy… Sau khi ăn trái Rawst Berry từ tay Mewt, con Pokemon lạ mặt nói:
- Cám ơn mọi người… Tôi rất biết ơn mọi người, nhưng hiện giờ tôi đang bị kẻ thù truy lùng nên đành hẹn dịp khác sẽ trả ơn mọi người vậy, có lẽ mọi người nên đi ngay thì hơn…
Việc cần làm đã làm, Mewt cũng không muốn ở lại quấy rầy người ta nghỉ ngơi. Tuy nhiên trước khi bỏ đi, Mewt bỗng sực nhớ ra một điều và quay lại hỏi:
- Cô gì ơi, cho cháu hỏi một chút… Cô có biết Fullmoon Island nằm ở chỗ nào không?
- Cậu bé, sao cậu lại hỏi điều đó?
- Dạ, cháu cần tìm một người tên là Cresselia, bà ta sống ở Fullmoon Island…
- Sao cậu lại muốn tìm Cresselia?
- Ưm… có một Pokemon tên là Umbreon dặn cháu nên đến tìm bà ta, bởi vì bà ta có thể giúp cho cháu rèn luyện để trở nên mạnh hơn. Mà cô hỏi cháu như vậy… không lẽ cô có quen biết Cresselia ư?
- Cho tôi hỏi nốt một câu thôi, con Umbreon mà cháu nhắc đến, có phải cậu ta đeo một chiếc vòng bạc ở cổ chân đúng không?
- Dạ vâng… anh ta đúng là có một cái vòng bạc!
- Vậy ra là cậu Umbreon đó… Được rồi, nếu như mọi người là do Umbreon giới thiệu thì không cần phải đi tìm ở đâu nữa cả… Tôi chính là Cresselia đây!
Khi nghe thấy điều này, mọi người đều như muốn té ngửa ra vì ngạc nhiên… Cứ tưởng Cresselia đang ở nơi nào xa xôi khó tìm lắm, không ngờ bà ta lại đang ở ngay trước mắt! Hơn nữa, khi nghe Umbreon nhắc đến Cresselia, ai cũng tưởng đó chắc phải là một phụ nữ trông quyền uy, mạnh mẽ thế nào đó kia! Vậy mà Cresselia thật hóa ra lại trông mảnh mai, lộng lẫy và trẻ trung thế này!...
Tuy cuối cùng cũng đã gặp được Cresselia, nhưng hoàn cảnh lúc này lại hoàn toàn không thích hợp chút nào. Cresselia nói rằng mình đang bị kẻ thù truy đuổi… Liệu đây có phải là một rắc rối khác mà nhóm của Mewt đang tự dấn thân vướng vào hay không?
Tropius đang bay lừng lững trên không trung, ngồi trên lưng ông ta là Lucario, Houndour và Eevee. Mewt thì đang bay ở phía sau đó một đoạn khá gần. Kể từ khi có Tropius gia nhập nhóm, Mewt đã được ông ta dạy thêm khá nhiều thứ về việc bay, chẳng hạn như cách chao liệng, cách bay dựa theo hướng gió, cách giữ sức để bay được lâu hơn… Tuy nhiên dù đã có nhiều tiến bộ thì việc học bay của Mewt vẫn chưa thể gọi là đã thành thạo, và cứ lâu lâu cả nhóm lại phải nghỉ một lần để lấy lại sức. Sau trận chiến với Umbreon, mọi người đều đã nhìn ra tiềm năng đang ẩn chứa trong người Mewt, và vì thế bên cạnh việc đi tìm Cresselia để rèn luyện cho cậu nhóc, thường ngày mọi người cũng hay giúp Mewt tập huấn thêm.
Mấy ngày nay trôi qua khá êm đềm. Từ khu rừng Eterna Forest, băng qua dãy núi Coronet và đến hồ Acuity… vì phần lớn thời gian cả nhóm di chuyển trên không nên mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng nhàn cư vi bất thiện… khi không có chuyện gì để làm, lại có một đề tài vớ vẩn được nảy sinh để giết thời gian, đó là việc đặt tên cho cả nhóm.
- Cái tên “những anh hùng lang thang” là cái tên hay nhất rồi! – Giọng của Houndour oang oang
- Khiếp, tên gì mà nghe cơ cực khổ sở thế! – Eevee cãi lại – Hãy đặt tên nhóm là “những người bạn thanh cao” đi!
- Mục đích của chúng ta là thu thập cho đủ các Heart phải không, vậy sao không đặt tên nhóm là “những người hàn gắn vũ trụ” nhỉ?... – Tropius cũng hiếu kì tham gia vào cuộc tranh cãi
- Hãy đặt tên nhóm là “đội giải cứu Mewtwo”… - Mewt bay ở tận đằng sau cũng cố nói vọng lên
Chỉ có Lucario là từ đầu đến giờ không có ý kiến gì. Houndour liền quay ra hỏi:
- Ý anh thế nào hả Lucario? Cái tên “những anh hùng lang thang” là hay nhất phải không?
- Theo tôi nghĩ thì tên nhóm không nên để dài lê thê như những cái tên vừa rồi… - Lucario cuối cùng cũng mở miệng – Mọi người có thấy nhóm “Eeveelutions” có cái tên rất ngắn gọn mà đầy đủ ý nghĩa không? Theo tôi chúng ta cũng nên học tập theo phong cách này…
Mọi người đều ngẫm thấy Lucario nói có lý, vậy là họ lại cùng vắt óc ra để nghĩ xem có cái tên nào vừa ngắn mà vừa sâu sắc không… Chỉ có điều, Mewt, Lucario, Houndour, Eevee và Tropius mỗi người một vẻ, mục tiêu của họ cũng có phần khác nhau, thật khó mà có thể tìm được một cái tên cho trọn vẹn, thống nhất.
Trong lúc mọi người đang đăm chiêu suy nghĩ, bỗng Tropius cất tiếng gọi:
- Mọi người nhìn xem, ở dưới kia có cái gì đó không được bình thường thì phải!…
Đúng như vậy, ở dưới mặt đất, mọi người chợt nhận ra có một lớp sương mù bàng bạc đang giăng dày đặc. Nhìn lớp sương mù này trông không giống sương mù tự nhiên cho lắm. Tò mò, Mewt liền thử dùng Miracle Eye để nhìn xuyên qua màn sương, và ngay lập tức nó nhận ra được thứ đang ẩn mình đằng sau màn sương đó là gì:
- Có một con Pokemon đang trốn ở dưới lớp sương đó! Hình như con Pokemon này đang bị thương! – Mewt gọi những người khác, sau đó nó liền sà xuống bay vào trong màn sương để nhìn rõ tình hình
Những người khác tuy không muốn nhiều chuyện nhưng vì Mewt hạ xuống nhanh quá không kịp ngăn lại nên Tropius cũng đành phải bay theo. Gì chứ về cái khoản lao vào giúp đỡ người khác thì ai cũng biết Mewt là số một. Nghĩ vậy nên ai nấy cũng đều im lặng không nói câu nào, chỉ thầm hi vọng chuyện này sẽ không nảy sinh ra thêm rắc rối gì khác…
Đi sâu vào màn sương theo sự dẫn đường của Mewt, chẳng mấy chốc mọi người đã tiến vào đến khu vực trung tâm. Tại đây, mọi người nhìn thấy khắp nơi là những lớp ánh sáng màu vàng kim, cứ như thể đây không phải là sương mù mà là những hạt bụi vàng li ti bay rải rác vậy. Càng lúc, mọi người càng tin rằng màn sương mù này dù do ai tạo ra thì kẻ đó cũng thật là phi thường…
- Đây rồi!
Mewt đột nhiên hô lên báo hiệu. Cuối cùng mọi người cũng đã tìm ra điều mà họ đang muốn tìm – một con Pokemon với thân hình của thiên nga trông lộng lẫy như một nàng tiên! Ở gần cổ của con Pokemon này có một vết bỏng màu đỏ trông khá nghiêm trọng. Khi nhìn thấy có người lạ đến, con Pokemon này liền hỏi với giọng điệu nghi hoặc:
- Các người là ai? Làm sao các người có thể tìm thấy ta trong lớp sương mù này?
- Cô gì ơi xin hãy bình tĩnh! – Mewt vội vàng xua tay – Bọn cháu đến đây không phải để làm hại cô đâu! Chỉ vì thông qua Miracle Eye cháu nhìn thấy có người bị thương nên mới…
Như để chứng minh thành ý của mình, Mewt liền quay lại nhìn Lucario và nói:
- Anh Lucario, lấy cho em một trái Rawst Berry để em trị bỏng cho cô ấy với!
Lucario liền thò tay vào chiếc túi ngọc trai và tìm một trái Rawst Berry, sau đó ném cho Mewt. Mewt bắt lấy và dùng hai tay đưa trái Rawst Berry đó cho con Pokemon lạ mặt kia rồi nói:
- Cô hãy ăn cái này vào đi, vết bỏng của cô sẽ được trị khỏi hoàn toàn!
Con Pokemon kia dường như đã biết việc Rawst Berry có thể trị bỏng, điều đáng nghi ngờ chỉ là việc liệu những người đang đứng trước mặt đây có đáng tin cậy hay không… Tuy nhiên, dường như vẻ thật thà của Mewt đã lấy được niềm tin của con Pokemon ấy… Sau khi ăn trái Rawst Berry từ tay Mewt, con Pokemon lạ mặt nói:
- Cám ơn mọi người… Tôi rất biết ơn mọi người, nhưng hiện giờ tôi đang bị kẻ thù truy lùng nên đành hẹn dịp khác sẽ trả ơn mọi người vậy, có lẽ mọi người nên đi ngay thì hơn…
Việc cần làm đã làm, Mewt cũng không muốn ở lại quấy rầy người ta nghỉ ngơi. Tuy nhiên trước khi bỏ đi, Mewt bỗng sực nhớ ra một điều và quay lại hỏi:
- Cô gì ơi, cho cháu hỏi một chút… Cô có biết Fullmoon Island nằm ở chỗ nào không?
- Cậu bé, sao cậu lại hỏi điều đó?
- Dạ, cháu cần tìm một người tên là Cresselia, bà ta sống ở Fullmoon Island…
- Sao cậu lại muốn tìm Cresselia?
- Ưm… có một Pokemon tên là Umbreon dặn cháu nên đến tìm bà ta, bởi vì bà ta có thể giúp cho cháu rèn luyện để trở nên mạnh hơn. Mà cô hỏi cháu như vậy… không lẽ cô có quen biết Cresselia ư?
- Cho tôi hỏi nốt một câu thôi, con Umbreon mà cháu nhắc đến, có phải cậu ta đeo một chiếc vòng bạc ở cổ chân đúng không?
- Dạ vâng… anh ta đúng là có một cái vòng bạc!
- Vậy ra là cậu Umbreon đó… Được rồi, nếu như mọi người là do Umbreon giới thiệu thì không cần phải đi tìm ở đâu nữa cả… Tôi chính là Cresselia đây!
Khi nghe thấy điều này, mọi người đều như muốn té ngửa ra vì ngạc nhiên… Cứ tưởng Cresselia đang ở nơi nào xa xôi khó tìm lắm, không ngờ bà ta lại đang ở ngay trước mắt! Hơn nữa, khi nghe Umbreon nhắc đến Cresselia, ai cũng tưởng đó chắc phải là một phụ nữ trông quyền uy, mạnh mẽ thế nào đó kia! Vậy mà Cresselia thật hóa ra lại trông mảnh mai, lộng lẫy và trẻ trung thế này!...
Tuy cuối cùng cũng đã gặp được Cresselia, nhưng hoàn cảnh lúc này lại hoàn toàn không thích hợp chút nào. Cresselia nói rằng mình đang bị kẻ thù truy đuổi… Liệu đây có phải là một rắc rối khác mà nhóm của Mewt đang tự dấn thân vướng vào hay không?
Chapter 42: The Lunar Pokemon
Cresselia nhìn một lượt tất cả những người đang đứng trước mặt mình… Trông họ đều có vẻ thật thà và đáng tin cậy, nhất là cậu nhóc Mewt, người đã đưa cho Cresselia trái Rawst Berry để chữa bỏng. Hơn nữa, những người này là do được Umbreon giới thiệu đến Fullmoon Island để tìm Cresselia nên chắc sẽ không có gì đáng ngại. Cresselia hỏi:
- Mọi người có quen biết với Umbreon sao?
- Dạ vâng, giữa nhóm bọn cháu và nhóm Eeveelutions của anh ta đã có một cuộc đụng độ… - Mewt trả lời thành thật - …Anh ta nói rằng bọn cháu cần tìm người giúp đỡ để trở nên mạnh hơn, và anh ta đã khuyên cháu nên đến tìm cô.
- Chà… quả đúng là tính cách của Umbreon… - Cresselia gật gù
- Thế còn cô và Umbreon thì có quan hệ thế nào với nhau vậy ạ? – Eevee chợt hỏi
- Tôi và cậu ta chỉ là tình cờ quen biết nhau thôi… - Cresselia khẽ nghiêng nghiêng cái đầu và nhớ lại - Umbreon là loài Pokemon ánh trăng, vì vậy nên vào những đêm trăng tròn cậu ta thường một mình tìm lên đỉnh núi, vừa để ngắm trăng mà cũng vừa để hấp thụ sức mạnh từ ánh trăng rằm. Trong một lần như thế, tôi và cậu ta đã tình cờ gặp được nhau. Umbreon tỏ ra ngưỡng mộ trước sức mạnh của ánh trăng tỏa ra từ người tôi, tôi cũng cảm thấy cậu ta là một người rất thú vị, và từ đó tôi và cậu ta dần bắt chuyện với nhau. Cậu ta và tôi hẹn nhau tại cùng một đỉnh núi đó mỗi tháng một lần vào những đêm trăng rằm, và cứ vài đêm như vậy, tôi và cậu ta đã trở thành bạn tri kỉ…
Nói đến đó, Cresselia lại chợt thở dài.
- Dạo gần đây tôi có những việc bận riêng của mình, Umbreon cũng có công việc của cậu ta, thành ra chúng tôi không gặp nhau cũng đã được một thời gian rồi. Theo như lời Umbreon kể thì cậu ta là thành viên của một tổ chức nào đó của con người, rất hay phải nhận nhiệm vụ của tổ chức giao và thường xuyên phải chiến đấu… Mà kể ra thì cậu Umbreon đó cũng rất đáng nể! Không chỉ có một tiềm lực phi thường và kĩ thuật điêu luyện, cậu ta còn được tiêm một thứ thuốc gì đó mà nhờ nó cậu ta được sở hữu một khả năng đặc biệt phi thường…
Khi Cresselia nói đến đây thì Mewt cũng sực nhớ ra:
- À! Khả năng đặc biệt của Umbreon thì cháu cũng nếm thử rồi… Khi anh ta nhìn chằm chằm vào mắt cháu, cơ thể cháu bỗng dưng trở nên mất hết sức lực, cứ như thể nó không còn nghe lời cháu nữa! Lúc đó toàn thân anh ta cũng bốc ra một làn khói màu tím đen trông quái dị lắm!
- Ồ… nếu vậy thì cậu mới chỉ được chứng kiến đoạn đầu của khả năng đó thôi, cậu bé ạ… - Cresselia mỉm cười – Nếu như để làn khói đó nhập vào người cậu thì thân thể của cậu sẽ bị Umbreon kiểm soát hoàn toàn đấy…
- Sao cơ ạ?! – Không chỉ Mewt mà cả 4 con Pokemon kia cũng ngỡ ngàng
- Thứ thuốc mà Umbreon được tiêm đã khiến cho cơ thể của cậu ta có một thay đổi rất kì dị. Nó cho phép Umbreon có thể “trục xuất” hồn phách của mình ra dưới dạng một làn khói màu tím đen, chính là làn khói mà cậu đã nhìn thấy… Đầu tiên Umbreon dùng Mean Look để khống chế kẻ mà Umbreon muốn “nhập” vào, sau đó cậu ta sẽ đẩy hồn phách của mình ra và nhập vào cơ thể của nạn nhân. Nếu như tinh thần và ý chí của kẻ bị nhập không chiến thắng được hồn phách của Umbreon thì cơ thể của kẻ đó sẽ bị hồn phách của Umbreon điều khiển!
Nghe Cresselia nói vậy thi Mewt không khỏi rùng mình. Mewt cứ tưởng việc cơ thể nó bị khống chế đã là ghê gớm lắm rồi, nào ngờ đó mới chỉ là mở màn, chứ khả năng thật của Umbreon thì còn khủng khiếp hơn thế nhiều!... Nếu lúc đó không có Espeon chị của Eevee lên tiếng ngăn cản Umbreon thì không biết sự thể sẽ tồi tệ đến mức nào?!
Thấy Mewt có vẻ sợ sệt, Cresselia liền lên tiếng để trấn an:
- Không cần phải quá sợ hãi như thế, khả năng đặc biệt đó của Umbreon cũng đâu phải là bất khả chiến bại! Chỉ cần có một định lực tinh thần vững vàng thì hồn phách của Umbreon sẽ không thể nhập vào cơ thể được đâu… Trước đây Umbreon cũng đã từng biểu diễn khả năng đó với tôi, nhưng cuối cùng cậu ta cũng đâu có thành công!
Nói như Cresselia nghe thì đơn giản, chứ thật ra thì… muốn có được một tinh thần vững vàng hơn tinh thần của Umbreon đâu phải là dễ. Anh ta được Dragon Heart – Heart tượng trưng cho ý chí quyết đoán – chọn làm chủ cơ mà! Liệu trên đời này có nổi mấy người có thể chống lại được khả năng của Umbreon như Cresselia kia chứ?...
Đúng lúc ấy, như sực nhớ ra điều gì, Houndour liền hỏi:
- Cô Cresselia này, nếu cô đã mạnh như thế thì… kẻ thù nào đã khiến cho cô bị thương như bây giờ vậy?
- À, kẻ thù lần này của tôi là một con Charizard rất mạnh… - Nét mặt của Cresselia chợt hiện ra vẻ lo lắng khi kể lại - …Tôi và hắn đã giao chiến với nhau đêm hôm qua, nhưng đêm hôm qua lại đúng vào ngày đầu tháng không trăng, là thời điểm mà sức mạnh của tôi yếu nhất. Ban đầu thì tôi và hắn đều ở thế giằng co khó phân thắnh bại, nhưng về sau tôi bị trúng một chiêu Fire Punch của hắn và bị bỏng. Vết thương ngày càng trầm trọng hơn khiến cho tôi không thể tiếp tục chiến đấu được nữa, tôi buộc phải rút lui và tạo ra màn sương mù này để tranh thủ thời gian dưỡng thương… Sau đó thì tôi gặp mọi người, như mọi người đã biết rồi đấy.
- Nhưng tại sao cô và con Charizard đó lại giao chiến với nhau vậy?
- Tất cả đều là vì một con Pokemon có tên là Darkrai…
Nhưng Cresselia vừa mới nói đến đó thì đột nhiên màn sương mù xung quanh mọi người bỗng có chuyển biến lạ thường. Dường như màn sương mù này đang bị dạt đi về một phía. Cresselia vội vàng cảnh báo:
- Nguy hiểm! Kẻ thù đã đến rồi!
Cresselia vừa mới dứt lời thì ngay lập tức, một luồng gió nóng không biết từ đâu bỗng thổi ập tới và quét sạch lớp sương mù do Cresselia tạo ra. Luồng gió nóng này tạo ra cảm giác bỏng rát như lửa, khiến cho tất cả mọi người đều phải nhắm tịt mắt lại và đưa tay lên che chắn khi bị nó thổi qua. Một lúc sau, khi luồng gió nóng đã qua đi, mọi người mới mở mắt ra và nhìn thấy… họ lại đang đứng dưới ánh mặt trời do lớp sương mù đã bị thổi tan, và một con Charrizard to lớn đang đứng hiên ngang lừng lững trước mặt họ…
- Mọi người có quen biết với Umbreon sao?
- Dạ vâng, giữa nhóm bọn cháu và nhóm Eeveelutions của anh ta đã có một cuộc đụng độ… - Mewt trả lời thành thật - …Anh ta nói rằng bọn cháu cần tìm người giúp đỡ để trở nên mạnh hơn, và anh ta đã khuyên cháu nên đến tìm cô.
- Chà… quả đúng là tính cách của Umbreon… - Cresselia gật gù
- Thế còn cô và Umbreon thì có quan hệ thế nào với nhau vậy ạ? – Eevee chợt hỏi
- Tôi và cậu ta chỉ là tình cờ quen biết nhau thôi… - Cresselia khẽ nghiêng nghiêng cái đầu và nhớ lại - Umbreon là loài Pokemon ánh trăng, vì vậy nên vào những đêm trăng tròn cậu ta thường một mình tìm lên đỉnh núi, vừa để ngắm trăng mà cũng vừa để hấp thụ sức mạnh từ ánh trăng rằm. Trong một lần như thế, tôi và cậu ta đã tình cờ gặp được nhau. Umbreon tỏ ra ngưỡng mộ trước sức mạnh của ánh trăng tỏa ra từ người tôi, tôi cũng cảm thấy cậu ta là một người rất thú vị, và từ đó tôi và cậu ta dần bắt chuyện với nhau. Cậu ta và tôi hẹn nhau tại cùng một đỉnh núi đó mỗi tháng một lần vào những đêm trăng rằm, và cứ vài đêm như vậy, tôi và cậu ta đã trở thành bạn tri kỉ…
Nói đến đó, Cresselia lại chợt thở dài.
- Dạo gần đây tôi có những việc bận riêng của mình, Umbreon cũng có công việc của cậu ta, thành ra chúng tôi không gặp nhau cũng đã được một thời gian rồi. Theo như lời Umbreon kể thì cậu ta là thành viên của một tổ chức nào đó của con người, rất hay phải nhận nhiệm vụ của tổ chức giao và thường xuyên phải chiến đấu… Mà kể ra thì cậu Umbreon đó cũng rất đáng nể! Không chỉ có một tiềm lực phi thường và kĩ thuật điêu luyện, cậu ta còn được tiêm một thứ thuốc gì đó mà nhờ nó cậu ta được sở hữu một khả năng đặc biệt phi thường…
Khi Cresselia nói đến đây thì Mewt cũng sực nhớ ra:
- À! Khả năng đặc biệt của Umbreon thì cháu cũng nếm thử rồi… Khi anh ta nhìn chằm chằm vào mắt cháu, cơ thể cháu bỗng dưng trở nên mất hết sức lực, cứ như thể nó không còn nghe lời cháu nữa! Lúc đó toàn thân anh ta cũng bốc ra một làn khói màu tím đen trông quái dị lắm!
- Ồ… nếu vậy thì cậu mới chỉ được chứng kiến đoạn đầu của khả năng đó thôi, cậu bé ạ… - Cresselia mỉm cười – Nếu như để làn khói đó nhập vào người cậu thì thân thể của cậu sẽ bị Umbreon kiểm soát hoàn toàn đấy…
- Sao cơ ạ?! – Không chỉ Mewt mà cả 4 con Pokemon kia cũng ngỡ ngàng
- Thứ thuốc mà Umbreon được tiêm đã khiến cho cơ thể của cậu ta có một thay đổi rất kì dị. Nó cho phép Umbreon có thể “trục xuất” hồn phách của mình ra dưới dạng một làn khói màu tím đen, chính là làn khói mà cậu đã nhìn thấy… Đầu tiên Umbreon dùng Mean Look để khống chế kẻ mà Umbreon muốn “nhập” vào, sau đó cậu ta sẽ đẩy hồn phách của mình ra và nhập vào cơ thể của nạn nhân. Nếu như tinh thần và ý chí của kẻ bị nhập không chiến thắng được hồn phách của Umbreon thì cơ thể của kẻ đó sẽ bị hồn phách của Umbreon điều khiển!
Nghe Cresselia nói vậy thi Mewt không khỏi rùng mình. Mewt cứ tưởng việc cơ thể nó bị khống chế đã là ghê gớm lắm rồi, nào ngờ đó mới chỉ là mở màn, chứ khả năng thật của Umbreon thì còn khủng khiếp hơn thế nhiều!... Nếu lúc đó không có Espeon chị của Eevee lên tiếng ngăn cản Umbreon thì không biết sự thể sẽ tồi tệ đến mức nào?!
Thấy Mewt có vẻ sợ sệt, Cresselia liền lên tiếng để trấn an:
- Không cần phải quá sợ hãi như thế, khả năng đặc biệt đó của Umbreon cũng đâu phải là bất khả chiến bại! Chỉ cần có một định lực tinh thần vững vàng thì hồn phách của Umbreon sẽ không thể nhập vào cơ thể được đâu… Trước đây Umbreon cũng đã từng biểu diễn khả năng đó với tôi, nhưng cuối cùng cậu ta cũng đâu có thành công!
Nói như Cresselia nghe thì đơn giản, chứ thật ra thì… muốn có được một tinh thần vững vàng hơn tinh thần của Umbreon đâu phải là dễ. Anh ta được Dragon Heart – Heart tượng trưng cho ý chí quyết đoán – chọn làm chủ cơ mà! Liệu trên đời này có nổi mấy người có thể chống lại được khả năng của Umbreon như Cresselia kia chứ?...
Đúng lúc ấy, như sực nhớ ra điều gì, Houndour liền hỏi:
- Cô Cresselia này, nếu cô đã mạnh như thế thì… kẻ thù nào đã khiến cho cô bị thương như bây giờ vậy?
- À, kẻ thù lần này của tôi là một con Charizard rất mạnh… - Nét mặt của Cresselia chợt hiện ra vẻ lo lắng khi kể lại - …Tôi và hắn đã giao chiến với nhau đêm hôm qua, nhưng đêm hôm qua lại đúng vào ngày đầu tháng không trăng, là thời điểm mà sức mạnh của tôi yếu nhất. Ban đầu thì tôi và hắn đều ở thế giằng co khó phân thắnh bại, nhưng về sau tôi bị trúng một chiêu Fire Punch của hắn và bị bỏng. Vết thương ngày càng trầm trọng hơn khiến cho tôi không thể tiếp tục chiến đấu được nữa, tôi buộc phải rút lui và tạo ra màn sương mù này để tranh thủ thời gian dưỡng thương… Sau đó thì tôi gặp mọi người, như mọi người đã biết rồi đấy.
- Nhưng tại sao cô và con Charizard đó lại giao chiến với nhau vậy?
- Tất cả đều là vì một con Pokemon có tên là Darkrai…
Nhưng Cresselia vừa mới nói đến đó thì đột nhiên màn sương mù xung quanh mọi người bỗng có chuyển biến lạ thường. Dường như màn sương mù này đang bị dạt đi về một phía. Cresselia vội vàng cảnh báo:
- Nguy hiểm! Kẻ thù đã đến rồi!
Cresselia vừa mới dứt lời thì ngay lập tức, một luồng gió nóng không biết từ đâu bỗng thổi ập tới và quét sạch lớp sương mù do Cresselia tạo ra. Luồng gió nóng này tạo ra cảm giác bỏng rát như lửa, khiến cho tất cả mọi người đều phải nhắm tịt mắt lại và đưa tay lên che chắn khi bị nó thổi qua. Một lúc sau, khi luồng gió nóng đã qua đi, mọi người mới mở mắt ra và nhìn thấy… họ lại đang đứng dưới ánh mặt trời do lớp sương mù đã bị thổi tan, và một con Charrizard to lớn đang đứng hiên ngang lừng lững trước mặt họ…
- Cresselia… lớp sương mù của bà không thể đương cự nổi trước Heat Wave của tôi đâu… - Charizard nở một nụ cười tự mãn
Sau đó Charizard nhìn một lượt tất cả 6 con Pokemon đang đứng trước mặt hắn rồi lại nói tiếp:
- Sao chưa gì mà bà đã kiếm ra được tới 5 tên để giúp sức cho bà rồi kia à…
Nhưng Cresselia không hề đếm kỉa gì đến lời nói của Charizard:
- Darkrai đâu rồi?! Ta muốn nói chuyện với Darkrai!
- Darkrai hiện giờ đang trên đường đến Trụ sở của GARMP ở Sinnoh để nhậm chức Đại tá ở đó rồi! – Charizard ung dung đáp – Trước khi đi, ông ta đã ủy nhiệm hoàn toàn chuyện của bà cho tôi tự do xử lý. Nếu bà muốn nói chuyện thì có thể nói chuyện với tôi đây cũng được…
“Vậy là ngay cả tôi anh cũng không cần quan tâm nữa sao Darkrai…?” – Cresselia thầm than vãn trong lòng, hi vọng chăng Darkrai có thể nghe thấy được điều đó…
Đúng lúc đó, từ chiếc máy đeo ở cổ tay Charizard bỗng phát ra 3 tiếng “Beep” liên hồi. Charizard vội vàng nhìn vào màn hình của chiếc máy đó, chân mày của hắn nhíu lại như thể vừa mới nhìn thấy một cái gì đó thật khó tin. Sau đó hắn lại nhìn về phía Cresselia và nhóm của Mewt rồi nói:
- Các ngươi… có tới 3 Heart trong tay sao?!!!
Không chỉ Charizard mà ngay cả Cresselia cũng phải ngạc nhiên quay lại nhìn nhóm của Mewt khi nghe thấy Charizard nói câu đó. Và bản thân những người trong nhóm của Mewt cũng không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa…
- Chiếc máy đó… là một chiếc máy dò Heart sao? Sao bây giờ nó lại trở nên gọn nhẹ đến thế được nhỉ?! – Houndour không khỏi bàng hoàng khi so sánh chiếc máy đeo ở cổ tay của Charizard với chiếc máy mà nó nhìn thấy trên tàu Sea Blade cách đây tầm nửa tháng
- Ngươi cũng có vẻ hiểu biết nhiều đấy nhỉ… - Câu nói này của Charizard cũng tương đương với lời thừa nhận – Nhìn vết sẹo trên cổ của ngươi thì… ta đoán ngươi là một con Pokemon của tổ chức GARMP chúng ta phải không?
Houndour chỉ im lặng mà không đáp lời. Qua câu hỏi này của Charizard, chiếc máy dò Heart cũng như lời kể của hắn về Darkrai, Houndour có thể khẳng định chắc chắn rằng con Charizard này cũng là Pokemon của tổ chức GARMP… Nhưng rút cục thì tổ chức GARMP này có dính líu gì đến chuyện của Cresselia cơ chứ?!
Trong khi đó, Lucario lại đang băn khoăn về một điều khác… Anh ta nói với Charizard:
- Chiếc máy của ông e là đã hỏng rồi đấy! Chúng ta không có nhiều Heart đến thế đâu!
- Bọn ngươi không lừa ta được đâu… - Charizard lừ mắt - …Chiếc máy cải tiến đời mới nhất này có thể nhận dạng Heart ở một mức độ rất siêu việt và rõ ràng! Ta thừa biết các ngươi đang giữ tất cả 3 Heart: một là chuỗi hạt trên cổ con Tropius kia, hai là chiếc thắt lưng của ngươi, Lucario… và cuối cùng là viên ngọc trai đang đính trên chiếc túi mà ngươi đang đeo bên mình kia, đó chính là Heart thứ ba!
Lần thứ hai chỉ trong vòng một phút, nhóm của Mewt lại bị đẩy vào một tình huống bất ngờ khác. Viên ngọc trai đính trên chiếc túi mà ông Virizion đã tặng Mewt trước khi lên đường… hóa ra đó cũng lại là một Heart sao?!
- Vô lý, trước đây lúc ở trên tàu Sea Blade tớ đã có lần bật máy dò Heart lên thử rồi cơ mà! Nếu như viên ngọc là Heart thật thì nó phải báo chứ! – Houndour hớt hải nói với những người khác
Nhưng người giải đáp nghi vấn của Houndour lại là Charizard:
- Thì ra vụ lộn xộn trên tàu Sea Blade của bọn ta hôm trước chính là do đám Pokemon này gây ra đó hả… Có vẻ như các ngươi cũng không biết rằng viên ngọc đó chính là một Heart phải không? Để ta nói cho mà nghe: máy dò Heart của tổ chức chúng ta hoạt động dựa trên việc phân tích một loại sóng đặc biệt mà chỉ các Heart mới có thể phát ra được. Loại máy dò Heart được chở trên tàu Sea Blade chỉ có mức độ phân tích trung bình mà thôi. Nếu như các ngươi đeo chiếc túi ngay bên cạnh chiếc thắt lưng như thế kia thì máy sẽ chỉ nhận ra được một Heart, bởi vì sóng của 2 chiếc Heart đó phát ra gần như bị trùng vào với nhau! Chỉ có chiếc máy dò tối tân của ta đây mới có thể nhận ra được sự khác biệt nhỏ nhặt đó…
Thì ra là vậy. Không ngờ từ trước đến giờ nhóm của Mewt vẫn luôn mang bên mình một chiếc Heart nữa mà không hề hay biết! Chắc hẳn ngay cả Virizion - người chủ trước của chiếc túi và viên ngọc trai - cũng không hề hay biết gì về việc này… Kể cũng phải, nhờ viên ngọc trai mà chiếc túi này mới được ban tặng một khả năng kì diệu, đó là độ đàn hồi không gian vô hạn… mà nếu như vậy thì viên ngọc trai cũng đâu thể là một vật tầm thường được! Chỉ còn lại một điều mâu thuẫn duy nhất nữa mà thôi: Virizion đã từng kể rằng viên ngọc trai này vốn là của vị thần Không gian Palkia tạo ra như một “bản nháp” của không gian hiện giờ, nhưng nếu nó là Heart thì đáng lẽ nó phải được tạo ra từ Arceus mới đúng chứ! Vậy sự thật là thế nào đây?!
Nhưng Charizard không cho đối thủ có nhiều thời gian để nghĩ lâu. Hắn ta cười khà khà:
- Hôm nay quả là một ngày vớ bở! Không chỉ có Cresselia mà ta còn có cơ hội giành được tới 3 chiếc Heart, chưa kể việc giải quyết những kẻ phá rối trên chuyến tàu Sea Blade hôm trước! Phen này thì ta có thể lập công to để mang về báo cáo với Đại tướng Brain rồi!
- Đừng đắc ý vội! – Mewt quát lớn – Có bọn tôi ở đây thì ông đừng hòng làm hại cô Cresselia, cũng đừng hòng mang được Heart của bọn tôi đi!
Từ phía sau lưng Mewt bỗng có tiếng xì xào: “Biết ngay là nó sẽ lại nói thế mà…”
Nhưng khác với Mewt, thay vì hô hào ứng chiến, Cresselia lại nói:
- Charizard, chúng ta nhất định sẽ còn chiến đấu với nhau… nhưng đó không phải là lúc này! Hãy xem đây!!!
Ngay lập tức, toàn thân Cresselia phát ra một chùm sáng màu vàng chói chang đập thẳng vào mắt của Charizard khiến cho hắn vội đưa hai tay lên che mắt, đồng thời hắn cũng phải bay vọt lên cao để đề phòng bị tập kích. Mắt của Charizard bị lóa phải mất một lúc lâu, đến khi hắn có thể mở mắt ra được thì Cresselia cùng với tất cả những người khác đều đã biến đi đâu mất! Tức giận vì lại một lần nữa để sổng mất mục tiêu, Charizard gầm lên:
- Cresselia, tôi biết bà chưa thể đi xa được đâu! Bà cứ đợi đấy!
……….
Trong lúc đó, Cresselia dẫn mọi người đến trốn tạm trong một khe núi ở cách nơi họ vừa đứng không xa. Khi vừa đến nơi, Mewt đã luôn miệng hỏi:
- Cô Cresselia, sao chúng ta lại phải trốn lánh thế này làm gì? Chẳng lẽ cô sợ chúng ta không đánh thắng nổi tên Charizard đó được hay sao?
- Không hẳn là như vậy… - Cresselia từ tốn đáp – Tôi đã nói rồi đấy thôi, chúng ta nhất định sẽ phải đối mặt với Charizard, chỉ có điều là không phải lúc này. Vả lại chắc hẳn Charizard cũng sẽ tìm đến được nơi này nhanh thôi.. Trong lúc đó, tôi muốn dành thời gian để làm một việc…
- Đó là việc gì ạ?
- Chẳng phải cậu đã nói cậu được Umbreon giới thiệu đến gặp tôi là vì mong muốn được rèn luyện để trở nên mạnh hơn hay sao?... Tôi muốn nhân cơ hội này để bắt đầu rèn luyện cho cậu ngay…
- Thật ạ! – Mewt reo lên – Cô đồng ý sẽ giúp cháu ư?!
- Ừ… ban đầu tôi còn hơi phân vân, nhưng sau khi biết mọi người là những người được Heart lựa chọn thì tôi đã quyết định sẽ tin tưởng mọi người… Tuy nhiên cậu bé này, nếu như cậu muốn tôi giúp đỡ cậu thì tôi cũng cần cậu phải tin tưởng tôi và làm một việc…
- Dạ… cháu phải làm gì ạ?
- Hãy tạm quên hết những chuyện khác đi, nhắm mắt lại và bước vào giấc ngủ…
Sau đó Charizard nhìn một lượt tất cả 6 con Pokemon đang đứng trước mặt hắn rồi lại nói tiếp:
- Sao chưa gì mà bà đã kiếm ra được tới 5 tên để giúp sức cho bà rồi kia à…
Nhưng Cresselia không hề đếm kỉa gì đến lời nói của Charizard:
- Darkrai đâu rồi?! Ta muốn nói chuyện với Darkrai!
- Darkrai hiện giờ đang trên đường đến Trụ sở của GARMP ở Sinnoh để nhậm chức Đại tá ở đó rồi! – Charizard ung dung đáp – Trước khi đi, ông ta đã ủy nhiệm hoàn toàn chuyện của bà cho tôi tự do xử lý. Nếu bà muốn nói chuyện thì có thể nói chuyện với tôi đây cũng được…
“Vậy là ngay cả tôi anh cũng không cần quan tâm nữa sao Darkrai…?” – Cresselia thầm than vãn trong lòng, hi vọng chăng Darkrai có thể nghe thấy được điều đó…
Đúng lúc đó, từ chiếc máy đeo ở cổ tay Charizard bỗng phát ra 3 tiếng “Beep” liên hồi. Charizard vội vàng nhìn vào màn hình của chiếc máy đó, chân mày của hắn nhíu lại như thể vừa mới nhìn thấy một cái gì đó thật khó tin. Sau đó hắn lại nhìn về phía Cresselia và nhóm của Mewt rồi nói:
- Các ngươi… có tới 3 Heart trong tay sao?!!!
Không chỉ Charizard mà ngay cả Cresselia cũng phải ngạc nhiên quay lại nhìn nhóm của Mewt khi nghe thấy Charizard nói câu đó. Và bản thân những người trong nhóm của Mewt cũng không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa…
- Chiếc máy đó… là một chiếc máy dò Heart sao? Sao bây giờ nó lại trở nên gọn nhẹ đến thế được nhỉ?! – Houndour không khỏi bàng hoàng khi so sánh chiếc máy đeo ở cổ tay của Charizard với chiếc máy mà nó nhìn thấy trên tàu Sea Blade cách đây tầm nửa tháng
- Ngươi cũng có vẻ hiểu biết nhiều đấy nhỉ… - Câu nói này của Charizard cũng tương đương với lời thừa nhận – Nhìn vết sẹo trên cổ của ngươi thì… ta đoán ngươi là một con Pokemon của tổ chức GARMP chúng ta phải không?
Houndour chỉ im lặng mà không đáp lời. Qua câu hỏi này của Charizard, chiếc máy dò Heart cũng như lời kể của hắn về Darkrai, Houndour có thể khẳng định chắc chắn rằng con Charizard này cũng là Pokemon của tổ chức GARMP… Nhưng rút cục thì tổ chức GARMP này có dính líu gì đến chuyện của Cresselia cơ chứ?!
Trong khi đó, Lucario lại đang băn khoăn về một điều khác… Anh ta nói với Charizard:
- Chiếc máy của ông e là đã hỏng rồi đấy! Chúng ta không có nhiều Heart đến thế đâu!
- Bọn ngươi không lừa ta được đâu… - Charizard lừ mắt - …Chiếc máy cải tiến đời mới nhất này có thể nhận dạng Heart ở một mức độ rất siêu việt và rõ ràng! Ta thừa biết các ngươi đang giữ tất cả 3 Heart: một là chuỗi hạt trên cổ con Tropius kia, hai là chiếc thắt lưng của ngươi, Lucario… và cuối cùng là viên ngọc trai đang đính trên chiếc túi mà ngươi đang đeo bên mình kia, đó chính là Heart thứ ba!
Lần thứ hai chỉ trong vòng một phút, nhóm của Mewt lại bị đẩy vào một tình huống bất ngờ khác. Viên ngọc trai đính trên chiếc túi mà ông Virizion đã tặng Mewt trước khi lên đường… hóa ra đó cũng lại là một Heart sao?!
- Vô lý, trước đây lúc ở trên tàu Sea Blade tớ đã có lần bật máy dò Heart lên thử rồi cơ mà! Nếu như viên ngọc là Heart thật thì nó phải báo chứ! – Houndour hớt hải nói với những người khác
Nhưng người giải đáp nghi vấn của Houndour lại là Charizard:
- Thì ra vụ lộn xộn trên tàu Sea Blade của bọn ta hôm trước chính là do đám Pokemon này gây ra đó hả… Có vẻ như các ngươi cũng không biết rằng viên ngọc đó chính là một Heart phải không? Để ta nói cho mà nghe: máy dò Heart của tổ chức chúng ta hoạt động dựa trên việc phân tích một loại sóng đặc biệt mà chỉ các Heart mới có thể phát ra được. Loại máy dò Heart được chở trên tàu Sea Blade chỉ có mức độ phân tích trung bình mà thôi. Nếu như các ngươi đeo chiếc túi ngay bên cạnh chiếc thắt lưng như thế kia thì máy sẽ chỉ nhận ra được một Heart, bởi vì sóng của 2 chiếc Heart đó phát ra gần như bị trùng vào với nhau! Chỉ có chiếc máy dò tối tân của ta đây mới có thể nhận ra được sự khác biệt nhỏ nhặt đó…
Thì ra là vậy. Không ngờ từ trước đến giờ nhóm của Mewt vẫn luôn mang bên mình một chiếc Heart nữa mà không hề hay biết! Chắc hẳn ngay cả Virizion - người chủ trước của chiếc túi và viên ngọc trai - cũng không hề hay biết gì về việc này… Kể cũng phải, nhờ viên ngọc trai mà chiếc túi này mới được ban tặng một khả năng kì diệu, đó là độ đàn hồi không gian vô hạn… mà nếu như vậy thì viên ngọc trai cũng đâu thể là một vật tầm thường được! Chỉ còn lại một điều mâu thuẫn duy nhất nữa mà thôi: Virizion đã từng kể rằng viên ngọc trai này vốn là của vị thần Không gian Palkia tạo ra như một “bản nháp” của không gian hiện giờ, nhưng nếu nó là Heart thì đáng lẽ nó phải được tạo ra từ Arceus mới đúng chứ! Vậy sự thật là thế nào đây?!
Nhưng Charizard không cho đối thủ có nhiều thời gian để nghĩ lâu. Hắn ta cười khà khà:
- Hôm nay quả là một ngày vớ bở! Không chỉ có Cresselia mà ta còn có cơ hội giành được tới 3 chiếc Heart, chưa kể việc giải quyết những kẻ phá rối trên chuyến tàu Sea Blade hôm trước! Phen này thì ta có thể lập công to để mang về báo cáo với Đại tướng Brain rồi!
- Đừng đắc ý vội! – Mewt quát lớn – Có bọn tôi ở đây thì ông đừng hòng làm hại cô Cresselia, cũng đừng hòng mang được Heart của bọn tôi đi!
Từ phía sau lưng Mewt bỗng có tiếng xì xào: “Biết ngay là nó sẽ lại nói thế mà…”
Nhưng khác với Mewt, thay vì hô hào ứng chiến, Cresselia lại nói:
- Charizard, chúng ta nhất định sẽ còn chiến đấu với nhau… nhưng đó không phải là lúc này! Hãy xem đây!!!
Ngay lập tức, toàn thân Cresselia phát ra một chùm sáng màu vàng chói chang đập thẳng vào mắt của Charizard khiến cho hắn vội đưa hai tay lên che mắt, đồng thời hắn cũng phải bay vọt lên cao để đề phòng bị tập kích. Mắt của Charizard bị lóa phải mất một lúc lâu, đến khi hắn có thể mở mắt ra được thì Cresselia cùng với tất cả những người khác đều đã biến đi đâu mất! Tức giận vì lại một lần nữa để sổng mất mục tiêu, Charizard gầm lên:
- Cresselia, tôi biết bà chưa thể đi xa được đâu! Bà cứ đợi đấy!
……….
Trong lúc đó, Cresselia dẫn mọi người đến trốn tạm trong một khe núi ở cách nơi họ vừa đứng không xa. Khi vừa đến nơi, Mewt đã luôn miệng hỏi:
- Cô Cresselia, sao chúng ta lại phải trốn lánh thế này làm gì? Chẳng lẽ cô sợ chúng ta không đánh thắng nổi tên Charizard đó được hay sao?
- Không hẳn là như vậy… - Cresselia từ tốn đáp – Tôi đã nói rồi đấy thôi, chúng ta nhất định sẽ phải đối mặt với Charizard, chỉ có điều là không phải lúc này. Vả lại chắc hẳn Charizard cũng sẽ tìm đến được nơi này nhanh thôi.. Trong lúc đó, tôi muốn dành thời gian để làm một việc…
- Đó là việc gì ạ?
- Chẳng phải cậu đã nói cậu được Umbreon giới thiệu đến gặp tôi là vì mong muốn được rèn luyện để trở nên mạnh hơn hay sao?... Tôi muốn nhân cơ hội này để bắt đầu rèn luyện cho cậu ngay…
- Thật ạ! – Mewt reo lên – Cô đồng ý sẽ giúp cháu ư?!
- Ừ… ban đầu tôi còn hơi phân vân, nhưng sau khi biết mọi người là những người được Heart lựa chọn thì tôi đã quyết định sẽ tin tưởng mọi người… Tuy nhiên cậu bé này, nếu như cậu muốn tôi giúp đỡ cậu thì tôi cũng cần cậu phải tin tưởng tôi và làm một việc…
- Dạ… cháu phải làm gì ạ?
- Hãy tạm quên hết những chuyện khác đi, nhắm mắt lại và bước vào giấc ngủ…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét